Tất cả mọi người đều hâm mộ Phượng Khương Trần vận số tốt, hâm mộ nàng được Hoàng thượng sủng ái, nhưng ai biết trong lòng nàng có oán hận. Sau khi đi ra khỏi đại điện, Phượng Khương Trần mới dám chạm vào vết thương của mình, vừa mới đưa tay ra sờ một cái đã dính đầy máu tươi, nàng nhắm mắt lại, thở dài một tiếng.
Bát tự của nàng đúng là không hợp với Hoàng cung này mà, mỗi lần tiến cung đều phải bị thương một chút, nhưng vết thương hôm nay thực sự khiến nàng kinh ngạc, không ngờ Hoàng thượng lại tức giận đến mức trực tiếp ném tấu chương lên đầu nàng, đương nhiên, cho dù biết trước, nàng cũng chỉ có thể chịu đựng.
Quân muốn thần chết, thần không thể không chết, câu nói này luôn phổ biến từ cổ chí kim, từ trong nước đến ngoài nước, luật pháp được những người trên cao dùng để kiểm soát bách tính, trước mặt quyền quý, luật pháp cũng chỉ là một tờ giấy vụn, trước mặt Hoàng thượng, nó thậm chí còn không bằng giấy vụn.
Mỗi lần ra vào cung đều có thái giám dẫn đường, vết thương trên đầu Phượng Khương Trần vẫn còn đang chảy máu, nhưng không có mệnh lệnh của Hoàng thượng, thái giám cũng không dám tự tiện làm chủ đưa nàng đi băng bó, chỉ có thể chọn một con đường vắng để đi, tránh các quý nhân trong cung bắt gặp dáng vẻ này của Phượng Khương Trần.
Thật trùng hợp, Phượng Khương Trần thực sự đã chạm mặt với quý nhân, nhìn nam nhân cầm theo chiếc đèn cung đình đang thong thả đi về phía này, sắc mặt thái giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612613/chuong-726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.