Đây là gặp được hắn, nếu đổi lại là bất cứ người nào, dưới sự xuống tay của Phượng Khương Trần đều sẽ không tốt, chỉ là cái tư thế này…
“Sau này đứng dùng chiêu này đối phó người khác, có cơ hội bản vương dạy ngươi mấy chiêu.” Không có cách nào phản kháng vậy thì hưởng thụ, không gian xe ngựa quá nhỏ, hai chân của Cửu hoàng thúc đều đang khom ở nơi đó, nhân cơ hội này thì duỗi hai chân ra.
“Dạy ta, Cửu hoàng thúc là gì của ta chứ? Sư phụ? Xin lỗi ta không có ý định bái sư, phụ thân? Xin lỗi, phụ thân ta đã chết trên chiến trường rồi, huynh trưởng? Cái này lại càng vô lý, mẹ ta chỉ sinh ra một mình ta. Ngươi không phải gì đó của ta, sao ta dám làm phiền ngươi dạy ta. Phượng Khương Trần càng nói càng phẫn nộ, Cửu hoàng thúc dựa vào cái gì mà dám nói như vậy trước mặt người khác, còn không cho nàng giải thích.
Tối hôm qua bọn hắn ở cạnh nhau, nhưng lời này từ miệng Cửu hoàng thúc nói ra lại hoàn toàn là một chuyện khác.
“Bổn vương muốn dạy ngươi thì ngươi nhất định phải học. Phượng Khương Trần, mau thu hồi móng vuốt của ngươi lại, đừng ép bổn vương phải lột sạch nó.” Bây giờ Cửu hoàng thúc cũng không còn là người dễ nói chuyện, sự kháng cự, hành động và lời nói lúc tức giận của Phượng Khương Trần đã chọc giận hắn.
Đây cũng chính là Phượng Khương Trần, đổi lại bất cứ người nào thì đã sớm đổ máu tại chỗ rồi.
“Ha ha…” Phượng Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612590/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.