“Giết ta? Hắn đúng là để mắt đến ta quá, lấy nhiều bom sấm sét như vậy chỉ để nổ chết ta ta, nếu ném bom sấm sét về phía ta, ta dám chắc rằng ngay cả một mảnh cũng không còn sót lại.” Phượng Khương Trần tự giễu cười, nàng hiểu được địa vị của chính mình, làm sao hoàng thượng có thể quan tâm đến sống chết của nàng.
Nghĩ đến mình đã hiểu lầm Cửu hoàng thúc, Phượng Khương Trần không biết phải xin lỗi như thế nào, chỉ có thể nói lảng sang chuyện khác: “Sớm biết như thế thì lúc trước nên giết chết hắn, hoặc là làm hắn biến thành một kẻ vô dụng, đỡ phải phiền phức.”
Phượng Khương Trần không hỏi tại sao những thứ này lại rơi vào tay của Cửu hoàng thúc, mà Cửu hoàng thúc cũng không giải thích.
“Nếu ngươi giết hắn thì hoàng thượng sẽ chôn ngươi cùng với hắn, ở trong mắt hoàng thượng, một trăm kẻ như ngươi cũng không bằng một mình Lý Tưởng.” Cửu hoàng thúc tức giận nói nói, duỗi tay ra giơ lên chuẩn bị gõ vào đầu Phượng Khương Trần, loại tức giận này cũng phải nói.
Không ngờ thân thủ Phượng Khương Trần linh hoạt, nhanh chóng tránh ra: “Đầu của ta không phải ai cũng có thể gõ được.”
Phượng Khương Trần bình tĩnh và lí trí, mặc dù thân thủ vẫn kém Cửu hoàng thúc nhưng so với người bình thường thì vẫn nhanh nhẹn hơn. Chẳng qua nàng hiếm khi nào có thể giữ bình tĩnh ở trước mặt Cửu hoàng thúc, hôm nay xem như tiến bộ hơn một chút.
Cửu hoàng thúc cũng không để ý, tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612581/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.