Văn Trúc bị Phượng Khương Trần chặn họng, trong lòng nàng ta thầm tức giận Phượng Khương Trần này trả lời không theo lẽ thường. Chẳng phải người bình thường nên giải thích vài câu rằng hai thị nữ này vu khống nàng, thừa dịp kể lể thêm sao? Như thế nàng ta mới có cơ hội áp đảo tinh thần Phượng Khương Trần, nhưng đối phương chỉ đáp vẻn vẹn một câu.
Văn Trúc hít sâu một hơi, cười như không cười đáp: “Phượng cô nương nói đùa, sao gọi là không có gì để nói, nếu hai thị nữ này ăn nói bậy bạ xúc phạm Phượng tiểu thư, Phượng tiểu thư chỉ cần nói một câu, ta lập tức đánh chết bọn họ trút giận thay Phượng tiểu thư.”
“Đã vậy thì làm đi, ta xem.” Phượng Khương Trần không hiểu hai chữ khách sáo viết như thế nào, nàng hất tay đứng sang một bên, thấy Văn Trúc cô cô đứng hồi lâu vẫn chưa ra tay. Phượng Khương Trần chậm rãi nói: “Sao còn chưa ra tay?”
“Xin cô cô tha mạng, nô tỳ không hề, không hề xúc phạm Phượng tiểu thư, là Phượng tiểu thư làm ồn trong cung, thấy đồ gì của điện Chiêu Yên cũng hỏi không ngừng, nô tỳ chỉ nhắc nhở Phượng tiểu thư thôi cô cô, cô cô ơi…” Hai cung nữ hoàn toàn không hiểu có chuyện gì xảy ra, một người giả vờ nói đánh chết, người kia quả nhiên đồng ý, trong lòng hai người biết không ổn rồi bèn khóc lóc cầu xin, thuận miệng kể tội của Phượng Khương Trần.
Văn Trúc cũng không ngăn cản, bất luận hai cung nữ nói gì, Phượng Khương Trần đều không trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612493/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.