Nghĩ cũng phải, vô luận là diện mạo, khí chất, học thức hay xuất thân, thì Vương Cẩm Lăng đều đứng hạng nhất nhì, nam tử ưu tú như vậy, làm sao người ta có thể không động tâm cho được.
Đoàn xe của Vương Cẩm Lăng dài bao nhiêu thì Phượng Khương Trần không cần biết, nàng cũng không thèm để ý đến đội ngũ ở phía sau mà chỉ biết là xe ngựa của Vương Cẩm Lăng đã đến cửa thành rồi.
Đến giờ phút này, Phương Khương Trần cuối cùng cũng hiểu ra được Hoàng Thượng vì cái gì mà lại tiếp đón Vương Cẩm Lăng long trọng đến như vậy.
Hoàng Thượng đây là bị ép buộc thôi, ngoài thành có nhiều người đưa tiễn như vậy, phỏng chừng đã chứng minh đại công tử của Vương gia được hoan nghênh đến như nào rồi. Nếu Hoàng Thượng mà không phái thái tử ra nghênh đón thì không phải tạo cái cớ cho người trong thiên hạ này chửi mắng ông ta không biết trọng dụng nhân tài hay sao.
Trước ánh mắt mong chờ của dân chúng, xe ngựa của Vương Cẩm Lăng dừng lại ở cửa thành, hắn khoác một thân trường bào xanh ngọc bước từ trên xe ngựa xuống.
“A, là đại công tử, là đại công tử.”
“Ngọc Lang, Ngọc Lang.”
“Đại công tử, đại công tử.”
…
Khung cảnh ồn ào náo nhiệt, hét lên không chỉ có nữ nhân mà còn không thiếu ít nam nhân chút nào.
Ngọc thụ lâm phong, ôn nhuận tuấn mỹ, thanh quý tao nhã, Vương Cẩm Lăng vừa mới bước xuống khỏi xe ngựa, mọi người xung quanh đều thất sắc, dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612476/chuong-589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.