Chương trước
Chương sau
Chương 547
 
Dao Hân đây là đang trợn mắt nói điều bịa đặt, khi Phượng tướng quân chết, Phượng Khương Trần vẫn còn nhỏ, ông ấy căn bản không hề dạy Phượng Khương Trần bất cứ thứ gì.
 
Phượng Khương Trần đứng trong góc nên không nghe rõ Tô Quán và Tây Lăng Dao Hân đang nói gì, chỉ nghe loáng thoáng “Phượng tướng quân”, “Phượng đại phu” liền biết hai người bọn họ đang đào sẵn hố chờ nàng nhảy.
 
Tuy Phượng Khương Trần đã sớm biết được, nhưng khi nghe bọn họ quang minh chính đại tính kế nàng vẫn khiến cảm thấy phiền muộn.
 
Ngầm tính kế không được thì quang minh chính đại tính kế nàng, thật quá đáng, hết lần này đến lần khác… Phượng Khương Trần thật sự không nghe rõ, cũng không thể bước lên biện hộ cho mình, chỉ có thể buồn bực trong lòng, đúng là Diêm vương dễ chọc, tiểu quỷ khó chơi.
 
Nếu thật sự muốn nàng tham gia trận tỷ thí thứ ba…Vậy thì nàng muốn Tây Lăng Dao Hân và Tô Quán biết rằng Phượng Khương Trần nàng không phải là người dễ chọc.
 
“Đề nghị của Dao Hân Công chúa không tồi, nhưng chúng ta đã tham dự hai trận đấu, thể lực cũng tiêu hao một lượng khá lớn, Phượng đại phu trực tiếp tham gia vào trận đấu thứ ba cũng quá lời rồi.” Tô Quán cười nói ra ý kiến của mình.
 
“Tô Quán muội muội nói cũng đúng.” Dao Hân Công chúa gật đầu, tỏ vẻ khó xử, rồi mắt đột nhiên sáng lên, như là nghĩ ra một ý tưởng nào đó rất hay…
 
Đông Lăng Vũ Cửu dường như không thèm để ý, nhưng thật ra đều đem lời nói và hành động của hai nữ tử này bỏ vào tai.
 
Nếu muốn tính kế Phượng Khương Trần, các ngươi sẽ phải trả giá đắt đấy, Phượng Khương Trần không chỉ có mỗi tài y thuật thôi đâu!
 

 
Thực sự quá không biết xấu hổ, có đánh chết bọn họ cũng không cưới nữ nhân như vậy, lấy về nhà rồi chắc chắn hậu viện không được yên bình.
 
Dao Hân cười nhạt không nói, cho đến khi hoàng thượng ý bảo nói, nàng ta mới mở miệng: “Hoàng thượng, chúng ta và An Yên công chúa đã ước định, hai trận trước Phượng đại phu không tham dự, vậy thì trong trận tỷ thí thuần ngựa thứ ba, mời Phượng đại phu thuần phục Hãn Huyết Bảo Mã của Tây Lăng ta và Thương Sơn Mặc Vân của Nam Lăng, về phần Dao Hân và Tô Quán tú, sẽ phụ trách thuần phục Cao Nguyên Bạch Thủy của quý quốc.”
 
Đề nghị này nghe có vẻ rất hợp lý, nhưng…
 
Hãn Huyết Bảo Mã và Thương Sơn Mặc Vân là liệt mã nổi danh trong chín châu đại lục, cho dù hoàng thượng Đông Lăng có không muốn thừa nhận như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể không nói, Cao Nguyên Bạch Thủy của Đông Lăng kém hơn Thương Sơn Mặc Vân và Hãn Huyết Bảo Mã.
 
Đừng nói Phượng Khương Trần là một nữ tử yếu đuối, dù có là thuần mã sư của hoàng cung, muốn thuần phục một trong hai loài Thương Sơn Mặc Vân và Hãn Huyết Bảo Mã cũng chưa chắc có thể thành công, càng không cần nói tới chuyện đồng thời thuần phục cả Thương Sơn Mặc Vân và Hãn Huyết Bảo Mã chỉ trong vòng một ngày, cái này thuần túy là đào hố để Phượng Khương Trần nhảy vào.
 
Hoàng thượng rơi vào trầm tư, kiến nghị này của Dao Hân hoàn toàn hại người ích ta, nhưng nếu hoàng thượng từ chối thì còn mất mặt hơn bị thua, từ chối đồng nghĩa với chuyện Đông Lăng đang sợ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.