“Miễn lễ.” Hoàng thượng ôn hòa nói.
Hoàng thượng biết chuyện Phượng Khương Trần chữa trị cho Tây Lăng Thiên Lâm, khiến ông ta rất vui.
Hơn nữa, hôm nay Phượng Khương Trần biểu hiện không hề thua kém Tô Quán tú và Tây Lăng Dao Hân cũng làm cho ông ta cảm thấy thêm chút hài lòng.
Không làm mắt mặt Đông Lăng!
“Tạ Hoàng thượng, vạn tuế…” Phượng Khương Trần lần nữa khấu tạ, cảm giác không chỉ có mỗi đầu gối đau mà cả trán cũng đau.
Chết tiệt, quỳ lạy và cúi đầu tạ ân!
“Tô Quán tạ ơn Hoàng thượng, có Phượng đại phu ở đây thì Thần nữ có thể yên tâm rồi, cuộc đua ngựa này khó tránh khỏi sẽ va chạm, mặc dù y thuật của thái y rất tốt nhưng dù sao cũng có chỗ bát tiện. Tô Quán đã từng tài y thuật của Phượng đại phu, quả là tài tình, độc nhất vô nhị, vậy nên Tô Quán đã có thể thoải mái đua ngựa, không cần phải lo sẽ té ngã nữa.” Giọng Tô Quán rất thanh thúy, tuy không lớn nhưng đủ khiến mọi người có mặt đều nghe thấy.
Nói như vậy, mấy vị quý nhân này lên sàn thi đấu? Còn nàng ở dưới phải lo làm đại phu sao?
Phượng Khương Trần chán nản, tại sao chuyện gì cũng liên quan tới nàng. Đám nữ nhân này đua ngựa tỉ thí còn muốn bắt nàng đứng một bên hầu, thật là đáng quý.
Chỉ là…
Nhìn Tây Lăng Dao Hân không phải một người mảnh mai, kỹ thuật cưỡi ngựa tất nhiên vô cùng tốt, mặc dù Tô Quán có thân hình mảnh mai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612429/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.