Phượng Khương Trần cầm con dao, không cần vẽ một đường phác họa mà lưu loát cắt từ cỗ họng xuống, nàng hoàn toàn không có nửa phần khiếp sợ, trông giống như đang cắt một miếng thịt heo bình thường.
“Qe…” Tạ Tam và Vương Thất cảm thấy lá gan mình như lớn hơn rồi, mặc dù họ không phải là người tay chưa từng nhuồm máu, nhưng hiện tại chứng kiến Phượng Khương Trần mỗ thịt người như mỗ thịt heo khiến bọn họ không nhịn được, sắc mặt tái nhợt.
Phủ Y Vệ đại nhân khá bình tĩnh, bình thường ông ta thường hay xem khám nghiệm tử thi nên cũng khá quen thuộc, lá gan cũng lớn hơn rất nhiều. Điều ông ta cảm thấy kỳ quái nhất chính là một đứa trẻ nhỏ tuổi Tô Văn Hàng lại là người có lá gan lớn nhát.
“Đại ca, ôm đệ lên đi, đệ không nhìn tháy.” Bàn giải phẫu ở trên cao trong khi chiều cao của Tô Văn Hàng rất thấp.
Khi Phượng Khương Trần tập trung vào công việc, nàng sẽ không rảnh để tâm đến những người khác nữa. Sau khi mỗ bụng, lục phủ ngũ tạng của ngươi chết đều phơi bày ra trước mặt mọi người, khi làm tất cả điều này, Phượng Khương Trần hoàn toàn không cảm thầy bản thỉu hay ô uế, chỉ một mực nghiêm túc nhìn, làm cho người ta cảm thầy nàng và nữ tử ban nãy mỗ xẻ thịt người không phải là cùng một người.
Phượng Khương Trần kiểm tra từng cái một, nhìn biểu hiện bên ngoài không hề có vấn đề gì, cổ họng và dạ dày cũng không có dấu hiệu trúng độc.
“Đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612420/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.