Tạ Tam im lặng, chờ Phượng Khương Trần trả lời.
Vệ Học Lượng vừa nhìn thấy hai người Vương- Tạ liền vội vàng hành lễ, sau đó giải thích rõ ràng mọi chuyện, miệng cứ liên tục nhắn mạnh Vân gia làm vậy là suy nghĩ vì dân.
Xem ra, Vân gia cho Vệ đại nhân này không ít tiền.
“Khương Trần, ngươi cảm thấy như thế nào? Không giúp được thì chúng ta liền đi, ta xem ai dám làm khó dễ ngươi.” Vương Thất là người đầu tiên đứng ra nói, liếc nhìn qua Vân Hải.
Tiệm thuốc của Vân gia trải khắp thiên hạ, chủ yếu là sau lưng Vân gia còn có Vân thành, như vậy thì sao, cho dù là Vương gia ông cũng không sợ.
Phượng Khương Trần nhẹ gật đầu, thật ra nàng cũng không muốn dính vào, chẳng qua là đang cân nhắc thể diện của Tôn Chính Đạo, nếu thật sự không tra ra được, về sau sẽ có càng nhiều người bị hại, Phượng Khương Trần nàng không đành lòng.
Đang do dự, Tô Văn Hàng đột nhiên xen vào: “Phượng tỷ tỷ, đệ tin tưởng tỷ, tỷ nhất định sẽ làm được.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn, tinh xảo tràn đầy tự tin và tự hào: “Phượng tỷ tỷ, tỷ lợi hại như vậy, không việc gì có thể làm khó tỷ, Văn Hàng tin Phượng tỷ tỷ sẽ làm được. Phải rồi Phượng tỷ tỷ, tỷ cho đệ thêm thuốc đi, đệ ăn một lần thì bụng sẽ không đau nữa.”
Tô Văn Hàng đứng bên cạnh Tô Văn Thanh, giơ bàn tay nhỏ bé lên động viên: “Phượng tỷ tỷ, cố gắng lên!”
Tiểu tử này…
Phượng Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612418/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.