“Ọt ọt ọt…” Bụng Tô Văn Hàng kêu lên.
“Đại ca, đừng gọi đại phu, đệ chỉ là muốn đi nhà xí.”
“Được, đại ca ôm đệ đi.”
Thời xưa, những tiểu thiếu gia của gia đình giàu có mỗi lần đi nhà xí cũng không cần đi xa, chỉ cần ra sau bức bình phong, ở đó có một thùng gỗ giống bệ xí, sau khi sử dụng xong sẽ được nha hoàn dọn dẹp sạch sẽ.
Một lúc sau, Tô Văn Hàng cảm thấy toàn thân đau đớn, Tô Văn Thanh chỉ cảm thấy hôi thối muốn chết, mùi thối đến không chịu nổi, ngay lúc hắn đang chuẩn bị ra ngoài đợi thì nghe thấy Tô Văn Hàng hét lên: “A, đại ca, con rắn nhỏ, có con rắn nhỏ, đệ lôi ra một con rắn nhỏ!”
Tô phủ người ngã ngựa đổ, suy nghĩ đầu tiên của Tô Văn Thanh là đưa đệ đệ đến Phượng phủ, nhưng khi hai người đến nơi thì Phượng Khương Trần lại không ở đó.
“Thật xin lỗi, Tô công tử. Sư phụ của ta đã bị Phủ Doãn đại nhân mời đi rồi.” Tôn Tư Hành thay vẻ mặt ngớ ngần thường ngày bằng vẻ mặt nghiêm túc.
Không còn cách nào khác, Phượng Khương Trần bận rộn như vậy là vì phụ thân của Tôn Tư Hành hắn, phụ thân hắn cũng thật quá đáng, tự mình không thể xử lý được Tây Lăng Thái tử liền đẩy sư phụ ra chịu đòn.
Sáng nay, phụ thân hắn rõ ràng bị hãm hại…
“Bị Phủ Y đại nhân mang đi, ta còn có thể nói gì được đây?” Tô Văn Thanh lo lắng không biết Kinh đô Phủ Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612416/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.