Sau khi bước vào, Phượng Khương Trần cười cười khi nhìn thấy Tây Lăng Thiên Lâm. Quả nhiên là người lần trước nàng cứu, nếu đã như vậy thì chơi cũng vui hơn. Vẻ mặt Phượng Khương Trần lạnh nhạt, không có chút tức giận của người đang bị khống chề.
“Chuyện gì vậy? Còn không mau buông Phượng đại phu ra.” Tây Lăng Thiên Lâm không có ngất mà nửa ngồi ở chỗ đó chờ Phượng Khương Trần đến.
Bọn người Tôn thái y nói chỉ cần có thể đem gân mạch khâu kín lại, cộng thêm thuốc mỡ mà hoàng thất Đông Lăng đang bí mật chế tạo, thí vết thương của hắn cũng không phải là vấn đề gì quá lớn.
“Vâng.” Thị vệ buông tay, bước sang một bên. Phượng Khương Trần cúi đầu hành lễ, sau đó cũng bước sang một bên đứng.
Có nhiều thái y như vậy ở đây, vết thương của Tây Lăng Thiên Lâm chắc hẳn sẽ không có việc gì.
“Phượng đại phu, Tây Lăng Thái tử bị thương ở tĩnh mạch, khuya như vậy còn mời ngươi đến đây là bởi vì kĩ thuật khâu của ngươi là vô địch thiên hạ, hy vọng ngươi có thể khâu lại vết thương cho Tây Lăng Thái tử.” Tôn Chính Đạo là người đề cử Phượng Khương Trần, ông ta không hy vọng Phượng Khương Trần gặp chuyện không may ở nơi này.
Phượng Khương Trần ð lên một tiếng, vẻ mặt áy náy nói: “Sợ rằng hôm nay không được.”
“Ý ngươi là gì?” Chưa đợi mọi người lên tiếng, Tây Lăng Thiên Lâm đã nhìn Phượng với vẻ mặt tàn khốc.
Nữ nhân này dám làm ra vẻ mặt đó cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612403/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.