Xảy ra chuyện như thế này, lão phu nhân và Tắn Dương Hầu phu nhân đều chán ghét nàng ta, gia tộc cũng vứt bỏ nàng ta, bởi vì nhà họ Giang không thể leo tới phủ Túc Vương, cũng bị ảnh hưởng tới những nữ tử khác của nhà họ Giang, nàng ta nhận ra mình đã không còn chỗ dựa nào nữa rồi.
Giang Ngọc Tú rưng rưng nước mắt, uống xong canh tuyệt tử, nàng ta khóc nức lên: “Biểu ca, chàng phải đối với ta thật tốt, bởi vì tình yêu giữa chúng ta nên ta mới phải chịu ấm ức thế này.”
Tần Dương Hầu vô cùng đau lòng, liên tiếp hứa hẹn, nhưng lời hứa của hắn căn bản không hề khiến Giang Ngọc Tú lay động, cho dù Giang Ngọc Tú có không tin, nhưng bên ngoài vẫn phải làm ra vẻ động lòng.
Giang Ngọc Tú ôm chặt lầy Tắn Dương Hầu, nàng ta hiểu rõ người đàn ông này, hắn là chỗ dựa duy nhất trên đời này của nàng ta một khi nam nhân này chán ghét nàng ta, đời này của nàng t sẽ sống không bằng chết.
Mà đây chính là điều là Tắn Dương hầu phu nhân mong muốn.
Không có nạp thái, vấn danh, nạp cát, nạp chinh, thỉnh kỳ, ngân thênh, phủ Tấn Dương hầu tùy ý chọn một ngày, tầm chiều tối đưa Giang Ngọc Tú đi vào từ cửa phụ.
Phượng Khương Trần vốn dĩ cho rằng nàng đã xử lý gọn gũi chuyện này nhưng không ngờ thời buổi bây giờ người thiếu nhát lại là người thông minh.
Bởi vì chuyện của Tắn Dương hầu khiến cho thanh danh của Phượng Khương Trần vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612368/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.