“Binh lính của thế tử Túc Thân Vương quả nhiên có khả năng.” Phượng Khương Trần trào phúng một tiếng rồi đi vào trong thành.
“Không phải chứ, Phượng cô nương này kiêu ngạo quá vậy, lần trước ở cửa thành đánh người, lần này lại uy hiếp tướng thủ thành, nếu nữ tử Đông Lăng chúng ta đều bắt chước nàng ta thì không phải là đại loạn à.”
“Thật đúng là có nương sinh không có phụ thân dưỡng, sao lại dạy ra bộ dạng dã man như vậy nhỉ, may là nàng ta không gả cho Lạc Vương, nếu nữ tử như vậy mà cũng có thể gả vào hoàng thắt thì thật sự là mắt hết mặt mũi nước Đông Lăng chúng ta.”
“Phượng tướng quân chết cũng không được nhắm mắt mà.”
Nếu như những người này chửi rủa chỉ nhằm vào mình Phượng Khương Trần nàng thì nàng có thể coi như không nghe thấy gì, nhưng những người này lại không ngừng nhắc tới phụ mẫu nàng, Phượng Khương Trần dừng bước lại, quay đầu.
“Câm miệng!”
Ánh mắt sắc bén nhìn những người này, ánh mắt quét tới đâu tiếng người thảo luận im bặt đến đó, nhưng sau đó lại tỏ vẻ đúng tình hợp lý, Phượng Khương Trần cười lạnh một tiếng: “Lại để cho ta nghe được các ngươi nói thêm một câu không hay về phụ mẫu ta một lần nữa ta liền giết chết các ngươi.”
Quần áo chật vật cũng không che được dáng vẻ cao quý, uy nghiêm bẩm sinh của nàng, một thân sát khí kia của nàng dù là tướng sĩ chinh chiến sa trường so ra cũng còn kém cỏi hơn, khí chất cao quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612360/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.