Oẹ…
Sắc mặt Tôn Chính Đạo và Tôn Tư Hành tái nhọt, Tôn Chính Đạo ngoài mặt vẫn giữ bình tĩnh như Tôn Tư Hành đã run rầy.
Phượng Khương Trần trừng mắt nhìn hắn: “Vô dụng, còn thua cả một nữ nhân.”
Trước đó Tôn Chính Đạo làm máu me bê bết nhưng cũng không thấy hắn phản ứng lớn như thế.
Tôn Tư Hành cảm thấy cực kỳ tủi thân…
Sư phụt Mặc dù trước đó máu me bê bết, nhưng hắn không nhìn rõ cảnh tượng bên trong, còn bây giờ…
Sạch sẽ gọn gàng quá cũng không ổn.
“Đồ đề, có những chuyện sư phụ chỉ nói một lần, bỏ lỡ thôn này sẽ không có cửa hàng khác, nếu bỏ qua bây giờ thì sau này sẽ không có cơ hội nữa đâu.”
Phượng Khương Trần không quan tâm Tôn Chính Đạo và Tôn Tư Hành đang nghe hay không, trực tiếp chỉ tay vào các cơ quan nội tạng, kể ra từng mạch máu và các chứng bệnh có thể xảy ra, hơn nữa còn đề xuất các phương pháp điều trị.
“Ngươi nhìn xem, đây là trái tim, không ít người vừa mới sinh ra đã có vấn đề về tim mạch, hoặc là sau khi về già, trái tim sẽ có vấn đề. Trong mắt mọi người, đây là bệnh không thể chữa khỏi nhưng thực ra không phải, bệnh về tim có thể chữa trị được, còn thận, nếu thận không tốt…”
Phượng Khương Trần đã phát huy hết tinh thần của một người dạy dỗ, nói ra tất cả những gì mình biếc, đáng tiếc…
Tôn Chính Đạo và Tôn Tư Hành nghe không hiểu nhiều lắm, nhưng Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612322/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.