Tôn Chính Đạo cầm dao bằng cả hai tay, dùng sức chém xuống…
Thực sự là chém, vì con dao kia cùn quá, cắt xuống chỉ thấy máu, căn bản không thể cắt được nữa.
Thình thịch…
Đối phương dùng sức quá mạnh, mũi dao đâm sâu vào trong, xuyên qua nội tạng, trái tim Phượng Khương Trần đập dữ dội.
Răng rắc… Tôn Chính Đạo quá mạnh tay khiến xương sườn gãy làm đôi, Phương Khương Trần cảm giác như xương cốt của mình cũng đau đớn.
*Phụt…” Động mạch bị cắt đứt, máu chảy ào ào.
Đây đâu phải là giải phẫu, nó là một thảm hoạ thì hơn, nhìn dáng vẻ chật vật của Tôn Chính Đạo, Phượng Khương Trần lại không thể cười nồi.
Cho dù trước mắt không phải là người sống đi chăng nữa thì cũng phải chú ý đến kỹ năng một chút, thi thể cũng có tôn nghiêm của nó mà.
Giãi phẫu là để làm rõ vị trí và các mối quan hệ cũng như cấu trúc khác nhau của từng bộ phận con người, Tôn Chính Đạo gần như đã phá huỷ thi thể này, hoàn toàn không còn giá trị lợi dụng.
Hai…
Phượng Khương Trần quay mặt đi chỗ khác, không đành lòng nhìn tiếp nữa.
Tôn Chính Đạo vẫn chưa mổ bụng tử thi hoàn toàn nhưng nội tạng và ruột già đã chảy ra ngoài, nhìn qua có vẻ vô cùng ghê tởm.
“Oẹ…” Tôn Tư Hành lập tức chạy sang một bên nôn mửa.
Cảnh tượng này quá đẫm máu, đã vượt quá khả năng chịu đựng của hắn.
“Vô dụng, nếu người nào cũng giống như ngươi thì còn ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612320/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.