“Mổ bụng? Cắt bỏ? Phượng cô nương, ngài chắc chắn chứ?” Đại phu quả nhiên là đại phu, khả năng chấp nhận cao hơn người bình thường rất nhiều, sau khi nghe thấy cách chữa trị của Phượng Khương Trần, Tôn Chính Đạo không những không nhảy dựng lên mà ngược lại còn trầm tư suy nghĩ.
Hắn cũng từng nghĩ đến phương pháp này, nhưng đáng tiếc hắn chỉ nắm chắc một phần thành công.
“Bảy phần.”
“Nếu không mỗ bụng thì sao?” Tôn Chính Đạo hành nghề y, chú trọng bình tĩnh ổn định nhát.
Biết làm sao được, đây chính là khả năng được rèn luyện trong quá trình chữa trị cho Hoàng thượng và người trong hoàng cung, chỉ cần bình tĩnh không cần gấp gáp, đó mới là nền tảng để giữ được tính mạng.
“Có lẽ Tôn đại phu hiểu rõ hơn ai hết, bệnh tình của Tôn phu phân thực sự không máy lạc quan, nếu không mỗ bụng cắt bỏ phần hoại tử bên trong thì tình trạng của ngài ấy sẽ ngày càng càng nặng, cuối cùng ngay cả thuốc và châm cứu cũng không thể chữa được.”
Phượng Khương Trần không hề nói quá, tình hình của Tôn phu nhân không khả quan, cần phải được phẫu thuật càng sớm càng tốt.
Nếu dựa vào đơn thuốc Trung y, bệnh tình của Tôn phu nhân chỉ có thể chữa khỏi nhất thời chứ không thể diệt trừ tận gốc, hơn nữa còn càng ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn, đến khi đó sẽ gây ra các biến chứng như viêm ống mật, viêm tuyến tuy và những biến chứng khác, muốn tiến hành phẫu thuật cũng vô cùng khó khăn vì túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612291/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.