“Đúng rồi Cẩm Lăng, chuyện của bầy sói đầu đuôi rốt cuộc là như thế nào?” Sau khi nghĩ đến Phượng Khương Trần càng quan tâm vấn đề này hơn.
“Chúng ta là ao cá bị vạ lây, ngươi yên tâm, ta sẽ thay ngươi tìm công đạo.” Trong mắt Vương Cẩm Lăng hiện lên một tia sát ý.
Phượng Khương Trần nhìn ánh mắt của Vương Cẩm Lăng lập tức cảm thầy dựng tóc gáy, giống như rất xa lạ.
“Khương Trần, ta làm ngươi sợ sao?” Vương Cẩm Lăng vỗ vai Phượng Khương Trần: “Khương Trần, người không hại ta, ta không hại người, ta cũng không chỉ có dáng vẻ hiền lành ngu ngốc.”
Nghĩ đến công tử đại gia cũng chẳng có ai là hiền lành lương thiện, Phượng Khương Trần gật đầu: “Ta không nghĩ tới Cẩm Lăng ngươi cũng có một mặt tàn nhẫn độc ác, nhất thời không biết phản ứng như thế nào.”
“Khương Trần, nếu có thể ta cũng không muốn phải làm những việc này, ta chỉ muốn ở trong một căn phòng bình dị nào đó bên ngoài thành cả đời, nhưng đây là số phận đã định ta không thể trốn tránh.”
“Những người đó muốn phục kích Cửu hoàng thúc cùng Thuần Vu quận vương ta cũng mặc kệ không quan tâm. Nhưng mượn tay bầy sói đề giết công tử thế gia, gây khó khăn cho Cửu hoàng thúc và Thuần Vu quận vương, khơi dậy lòng thù hận của hoàng gia và thế gia, ta không thể bỏ qua.”
Trách nhiệm của Đại công tử chính là dẫn dắt thế gia, duy trì địa vị của thế gia, Vương Cẩm Lăng không phép người khác phá hoại nó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612252/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.