“Thì tất nhiên là vì họ muốn gặp Cửu Hoàng thúc rồi! Sau đó họ còn được ngồi chung một xe với Cửu Hoàng thúc nữa!” Bộ dang Vương Thúc nhìn nàng trông ngu ngốc thật sự.
“Như vậy cũng được à? Cửu Hoàng thúc không dễ nói chuyện như vậy, hơn nữa hình như cuộc gặp này chỉ đơn giản là trùng hợp thôi?” Phượng Khương Trần cũng không tin Cửu Hoàng thúc sẽ tốt bụng như thế, Dù sao loại chuyện này, cũng đúng là “khả ngộ vô cầu.”
“Tuy là khả năng rất thấp, nhưng cũng đáng để thử một lần! Ngươi không biết máy thiên kim đó lúc điên thì dọa người đến mức nào đâu! Ngươi cứ nhìn đi, đợi đại ca ta hồi phủ rồi, chắc chắn lễ vật nhà ta thu được có thể chát đầy cả hai viện!” Tuy là lắc đầu thở dài, nhưng mặt Vương Thất cũng toàn đắc ý.
“Đó là chuyện tốt!” Nhìn Vương Cẩm Lăng đang bị một đám người vây quanh, bộ dạng Phượng Khương Trần hệt như đang mừng cho vinh quang người khác.
Nàng chỉ biết, rằng mắt của Vương Cẩm Lăng rất đẹp, chắc chắn còn chói mắt hơn cả ánh trăng, quả nhiên nàng đã không nhìn lầm.
Nghĩ đến việc chính nàng là người đã chữa khỏi mắt cho Vương Cẩm Lăng, nàng cũng cảm thầy thành công.
“Đừng nhìn nữa, có nhìn thì Đại ca ta cũng không thành của ngươi đâu! Đi thôi, đi thôi, chúng ta cùng đi vào viện đi, Bách Thảo Viên này được xây dựng kỳ công, chứa đầy danh hoa thiên hạ, quả là đáng để chiêm ngưỡng! Hôm nay ngươi nỗi bật quá đáng, có thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612237/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.