Chương 349
Sau khi làm xong tất cả chuyện này, xác định sinh mạng Tư Mã Yến đã không còn gì nguy hiểm nữa, Phượng Khương Trần mới đứng dậy bảo: “Được rồi, Tư Mã tiểu thư không còn chuyện gì nữa, mong mọi người đừng lo lắng. Có nước hay không? Rót một ít nước cho ta rưa tay một chút!”
“Phượng Khương Trần, ngươi thật lợi hại!” Một thanh sam công tử lúng ta lúng túng mở miệng, ánh mắt dừng trên người Phượng Khương Trần mãi lâu sau không thu về.
Nữ tử như vậy, ở Đông Lăng chẳng có máy người, vậy sao khiến người ta dời mắt đi được chứ?
“Thuật nghiệp hữu chuyên công, cùng lắm Khương Trần chỉ qua mắt thợ mà thôi.” Phượng Khương Trần không thèm để ý, xả tay áo, ống tay áo rộng thùng thình vẽ ra một đường cung giữa không trung, tạo ra sự phóng khoáng và tiêu sái khó thành lời.
Khí độ trần ai và phong lưu danh sĩ này của Phượng Khương Trần thật sự là danh sĩ phong lưu. Vương Cẩm Lăng nhìn Phượng Khương Trần còn nỗi bật hơn cả hắn, không khỏi có phần hơi hờn giận.
Thanh sam công tử kia như còn muốn nói gì nữa, thì hạ nhân đã đưa nước đến. Phượng Khương Trần không phát biểu gì, tỉ mỉ rửa tay trước cái nhìn chăm chú của mọi người một phen, mà sau đó thì vẻ mặt của Tư Mã Yến cũng tốt hơn nhiều, không còn sùi bọt mép nữa, chỉ là người vẫn chưa tỉnh lại.
“Tạ phu nhân, chỉ sợ là Tư Mã tiểu thư không thể tham gia thi hội nữa, chi bằng cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612233/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.