Chương 326
“Đa tạ, ta không thể dùng.” Nàng căn bản không muốn tiếp xúc thêm một bước với Lâm Cửu Khánh. Nam nhân này rất nguy hiểm, như mê như thật, mà nàng chỉ mong một cuộc sống bình thường.
“Nếu có gì ta đã mang ra, ta sẽ không thu lại. Ta cho ngươi rồi thì chính là của ngươi. Không cần, ngươi cứ quãng lấy.” Lâm Cửu Khánh nhẹ nhàng quăng tắm lệnh bài qua lại vào tay Phượng Khương Trần.
“Lâm Cửu Khánh, ta đã giúp ngươi cứu một người, chúng ta không còn ai nợ ai nữa. Lệnh bài này rất quý giá, ta không giữ nó nỗi.” Phượng Khương Trần thấy Lâm Cửu Khánh sắp đi thì vội vã tiến lên ngăn cản, đưa lệnh bài về lại trước mặt Lâm Cửu Khánh.
Thứ này vừa nhìn là biết đại diện cho Lâm Cửu Khánh, đừng nói là quăng đi, cả đưa ra cho người ngoài xem cô cũng không dám!
“Không còn ai nợ ai nữa? Đó là do chính ngươi nghĩ thôi.” Lâm Cửu Khánh nhìn Phượng Khương Trần đang vô cùng bướng bỉnh, cũng không nói nhiều, trực tiếp tách tay nàng ra, trèo tường mà đi.
“Lâm Cửu Khánh!” Phượng Khương Trần muốn đuổi theo, nhưng mà…
Quên đi… nhận trước vậy, dù sao nàng không dùng là được.
Nàng ngáp cho một cái, nhìn lên sắc trời, chắc chắn là không còn cách nào ngủ bù nữa.
Phượng Khương Trần chuẩn bị đi rửa mặt bằng nước lạnh, đổi y phục mới, đợi hỏa vệ tướng quân đưa phu nhân của hắn đến nữa. Cũng không biết có phải đó là bệnh đục tinh thể không.
Mệt chết nàng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612210/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.