Mà cho dù trải qua những ngày tốt lành thì cũng lại làm sao, người ta cũng không có trách nhiệm phải giúp được nàng.
Giúp đỡ là chuyện tình cảm, không giúp cũng là chuyện đương nhiên thôi.
Dù sao cũng là võ tướng, trong bụng cũng không có mấy phần tâm địa gian xảo, ngay tức khắc nói ra thỉnh cầu của mình.
Vệ phu nhân bị bệnh mắt, muốn mời Phượng Khương Trần khám giúp cho.
Bệnh mắt?
Phượng Khương Trần hỏi máy câu bề bệnh trạng, đại khái có thể đoán ra được là bệnh đục thủy tinh thể, nhưng vẫn muốn tận mắt xem xét, vậy mới có thể xác định chính xác được.
“Vệ tướng quân, bệnh tình của phu nhân, ta đại khái là hiểu rồi. Ngài xem khi nào rảnh thì đưa phu nhân đến Phượng phủ, để ta khám xem, khám xong mới có thể quyết định được. Vệ tướng quân có thể yên tâm, không kể đến giao tình của Vệ tướng quân và phụ thân ta, chỉ dựa vào việc Vệ tướng quân là người Vũ Văn tướng quân đưa tới, Khương Trần cũng sẽ tận tâm.”
Nàng đúng lúc mượn cơ hội này, lập ra quy tắc, đó chính là trừ phi bệnh nặng đến nỗi không dậy nỗi thì Phượng khương Trần nàng sẽ không đến tận nhà khám bệnh.
Tới nhà người, quá phiền toái, đi đi về về làm chậm trễ thời gian của nàng, nàng cũng không phải thái y đặc biệt vì mấy người mà phục vụ.
“Đa tạ Phượng tiểu thư, ta đi về sẽ đưa phu nhân ta tới ngay, chỉ là tiền khám bệnh…” Vệ tướng quân có phần hỗ thẹn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612186/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.