Vũ Văn Thanh đang chuẩn bị nói với Vương Cẩm đây là mệnh lệnh của hoàng thượng, không được phép chối từ thì Vương Cẩm Lăng bỗng xuất hiện ở ngoài cửa, kiên định nói: “Phụ thân, con đồng ý, con tin tưởng Khương Trần có thể trị khỏi mắt cho con.”
Vương Cẩm Lăng thoải mái tiền vào phòng cùng với Vương Thất, dáng vẻ rất thanh thản, làm người ta không mảy may nhìn ra mắt hắn ta có tất, càng không thấy được bộ dạng hắn bị đả kích.
Vương Cẩm Lăng trời sinh đã là quý công tử, dù mặc áo thô chắp vá cũng không thể che đi vẻ phong nhã của hắn.
Sau khi vấn an Vương Cẩm, Vương Cẩm Lăng liền ngồi phía đối diện với Phượng Khương Trần.
“Khương Trần, thấy ngươi bình an ra khỏi Huyết Y Vệ, ta yên tâm rồi.”
“Phượng Khương Trần, mấy ngày nay đại ca ta đã vô cùng lo lắng.” Vương Thắt ra vẻ trách cứ nàng.
Nếu Phượng Khương Trần không ra được, đại ca hắn ta còn muốn đi cầu xin với An Yên công chúa.
“Cẩm Lăng, thật xin lỗi, để ngươi lo lắng rồi.” Thần sắc của Phượng Khương Trần có chút xấu hồ.
“Khương Trần khỏe mạnh là tốt rồi.” Trên mặt Vương Cẩm Lăng vẫn là ý cười ám áp, hắn không muốn để nàng biết hắn đã làm điều gì cho nàng.
“Ta rất khỏe, trong Huyết Y Vệ cũng không phải chịu cực hình gì mà bình an ra khỏi. Lần này ta và Vương đại nhân đang thương lượng sẽ trị liệu mắt cho ngươi.” Giọng nói nàng rất nhẹ nhàng, nhưng giữa lông mày vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612115/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.