Hoàng hậu không nhường một bước mà Cửu hoàng thúc cũng không chừa mặt mũi.
Hoàng thượng không còn cách nào đành vung tay.
Truyền…Vũ Văn Nguyên Hòa, ngươi giám thị toàn bộ việc Phượng Khương Trần chữa mắt Vương Cẩm Lăng cho trẫm. Nếu Phượng Khương Trần là kẻ lừa đảo thì cũng là kẻ lừa đảo có bản lĩnh.
Cho nên đây chỉ là lấy danh nghĩa đi bảo vệ để giết chết Phượng Khương Trần khi nàng thất bại mà thôi.
Vũ Văn Nguyên Hòa không nói câu cuối nhưng ánh mắt tối hơn vài phần.
“Xin thứ lỗi, ta rất tốt, không cần người khác quấy rồi.” Phượng Khương Trần thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thầm cảm kích Cửu hoàng thúc.
Vì chuyện của nàng mà Cửu hoàng thúc phải nhúng tay vào máy thứ thế này thật sự không phù hợp với nguyên tắc của y.
“Thật sao, ta nói ngươi nghe nha Phượng Khương Trần, sao mạng của ngươi lại tốt thế chứ nhỉ? Lọt vào mắt của Cửu hoàng thúc. Phải biết rằng hoàng hậu đã coi ngươi là cái gai trong thịt mà nhìn chằm chằm, nếu không có Cửu hoàng thúc bảo vệ thì ngươi có chết cả ngàn lần cũng không đủ.”
Vũ Văn Nguyên Hòa rung đùi đắc ý, dáng vẻ như đang tò mò nghiên cứu. Thế nhưng câu đó hắn t nói rất nhỏ chỉ đủ để hai người nghe.
Hắn tuyệt đối không tin rằng giữa Phượng Khương Trần và Cửu hoàng thúc có gì mờ ám.
Thứ đàn ông nhiều chuyện!
Phượng Khương Trần tức giận trợn trắng mắt chỉ vào tám thi thể trên mặt đắt, nói: “Nếu Vũ Văn tướng quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612109/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.