Chương 180
Phượng Khương Trần không có ý định tranh giành vị trí đầu tiên, vì vậy trong năm trăm mét cuối cùng, nàng cố tình giảm tốc độ.
Phong cảnh ở lễ hội hoa đào đối với nàng chẳng có lợi ích gì, chỉ như việc thêu hoa trên gắm mà thôi, thay vì rơi vào tay nàng còn không bằng đem vị trí số một này dành cho người thực sự cần đến nó.
Khi Phượng Khương Trần có tình thả chậm tốc độ, Tôn Dực Cẩn và Vũ Đào quận chúa đồng thời từ hai bên áp sát gần nàng.
Tôn Dực Cần và Vũ Đào quận chúa kinh hãi kêu lên, đôi mắt đỏ bừng.
Khi đến gần, họ phát hiện ra rằng vết thương sau lưng của Phượng Khương Trần nghiêm trọng hơn họ tưởng tưởng nhiều.
Toàn bộ phần da phía sau lưng nàng bị trầy xước hết, bùn cát đều dính vào vết thương, theo nhịp ngựa chạy, những vết bùn cát trộn lẫn với máu thịt rơi lả tả xuống phía dưới khiến người ta kinh hãi không thôi.
Khi nhìn thấy vậy dường như phía sau lưng họ cũng thấy nhói nhói đau theo.
“Phượng Khương Trần, ngươi không sao chứ!” Vũ Đào quận chúa tuy rằng không hề có ý định giao tiếp với nàng nhưng không thể không cắt lời hỏi.
“Rất đau đáy!” Tôn Dực Cần lẫm bẩm nói.
Đây là cái giá của sự tự do.
Không phải ai cũng có thể trả nồi cái giá như vậy, vì thế nàng ta chỉ có thể nhìn Phượng Khương Trần liên tục khiêu khích uy quyền của hoàng gia.
Phượng Khương Trần sửng sốt trong giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612064/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.