Lâm Ngọc mặc dù không cam lòng, nhưng vẫn phải lặng lẽ lui xuống, thầm oán trong lòng.
“Tham kiến công chúa, thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế” Hồng Bảo Đông một tiếng liền quỳ xuống.
“Hồng Bảo, tốt nhất ngươi nên có chuyện thật sự trọng đại, bằng tuyệt đối không bao giờ dễ dàng tha thứ cho ngươi đâu” Sự xuất hiện của Hồng Bảo hiện đã làm cho tâm trạng của An Yên công chúa vốn dĩ đang rất tốt tiêu tan hoàn toàn, làm cho nàng có một loại dự cảm không tốt.
Quả nhiên, Hồng Bảo đã chứng thực được những gì mà An Yên công chúa phỏng đoán là đúng.
“Khởi bẩm công chúa, Vũ Văn tướng quân đã tự thân hộ tống Phượng tiểu thư đến hoàng gia biệt viện và bây giờ bọn họ đã đang ở ngoài cửa rồi” Hồng Bảo cứng đầu nói.
Cho dù hắn ta có ngu xuẩn đến đâu thì chắc cũng biết được rằng công chúa rất chán ghét Phượng Khương Trần.
” Vũ Văn tướng quân? Là vị Vũ Văn tướng quân nào?” K mặt đẹp đẽ của An Yên công chúa trong chốc lát bỗng hơi nhăn lại, hai tay nắm chặt ngọc như ý, trong mắt lóe lên ánh hào quang đầy ý hận.
An Yên công chúa chỉ hỏi duy nhất một câu hỏi, bởi vì trong vương triều Đông Lăng không ít người có mang họ Vũ Văn, nhưng người có đủ tư cách để có thể được xưng là Vũ Văn tướng quân thì chỉ có duy nhất một người.
“Vũ Văn Nguyên Hoà”
Bộp… An Yên công chúa dùng thanh ngọc như ý trên tay đánh một phát vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612037/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.