Chương 126
Dưới những ánh mắt trêu ghẹo của Tô Văn Thanh và Vương Thất, Phượng Khương Trần lại càng thêm buồn bực hơn, bị hai tên nam nhân đáng ghét kia chế giễu, Phượng Khương Trần kéo tấm chăn lên che kín mặt, lớn tiếng quát tháo: “Đi ra ngoài, đi ra ngoài, tất cả các người đi ra ngoài hất cho ta..”
Ha ha ha…
Tiếng cười không hề kiêng nể gì cả của Vương Thất và Tô Văn Thanh truyền đến bên tai Phượng Khương Trần.
Căn bệnh này của Phượng Khương Trần bệnh này đến thì hung dữ mạnh mẽ nhưng đi cũng nhanh, chỉ qua ngày hôm sau thôi là nàng đã có thể xuống giường, buổi chiều tinh thần cũng phơi phới hơn, sắc mặt hồng hào, không còn chút thần sắc nào giống như vừa có bệnh.
Chu Hằng thấy vậy cứ tấm tắc vừa khen ngợi mà cũng vừa kinh ngạc, nói thẳng ra là năng lực hồi phục này của Phượng Khương Trần không phải người bình thường nào cũng có thể so sánh được.
Tất nhiên, không chỉ là khả năng hồi phục về mặt thể chất, mà còn có khả năng phục hồi về mặt tâm lý.
Hắn và Tô Văn Thanh vẫn luôn cho rằng, Phượng Khương Trần sẽ vì bị Lạc Vương điện hạ làm cho nhục nhã một phen, mất mặt ở hoàng thành nhất định sẽ tích tụ lại trong lòng mà buồn bực không vui.
Còn bọn họ thì hay rồi, cứ lần lượt đến khuyên bảo Phượng Khương Trần, bảo nàng đừng để những lời đó ở trong lòng, nhưng không ngờ…
Phượng Khương Trần bây giờ lại giống như là một người chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612010/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.