“Được, vậy đệ đi ngay” Chu Hùng lo lắng liếc nhìn Phượng Khương Trần một cái, rồi chạy nhanh như bay ra ngoài.
Đồng thời trong lòng âm thầm quyết định nhất định phải đi mua một nha hoàn, nếu không sau này hắn không dám đến nội viện nữa.
Phượng Khương Trần thay xong quần áo, đi đến đại sảnh liền nhìn thấy hai người quen biết: “Này, sao lại là các ngươi?”
“Hi hi!” Hai vị quan sai nở một nụ cười ngốc nghếch rồi lập tức đứng lên.
Hai người này chính là quan sai ngày hôm đó đã đến Phượng Phủ và mời Phượng Khương Trần đi lĩnh xác.
“Tìm ta có chuyện gì vậy?” Phượng Khương Trần bình tĩnh nói.
Không còn cách nào khác, nhìn dáng vẻ của hai quan sai này, Phượng Khương Trần đoán chừng bản thân có lẽ đã đoán sai rồi, nếu như cha của Nghiêm công tử gì đó thật sự ra tay, quan sai này sao có thể khách sáo như vậy.
Đông Lăng Tử Lãng, chết tiệt, thật xin lỗi, vừa mới hiểu lầm ngươi rồi.
Phượng Khương Trần trong lòng thầm nói.
Hắc xì, hắc xì.
Bên ngoài hoàng thành, Đông Lăng Tử Lãng đứng trước mặt đám đông không ngừng xoa mũi.
“Vương gia?” Thị vệ ở phía sau vội vàng nghiêng người sang một bên, che chắn cho Đông Lăng Tử Lãng, đồng thời lộ ra vẻ hoảng sợ.
Vũ Văn tướng quân đại thắng trước vương triều Nam Lăng, khải hoàn trở về, hôm nay quay về triều, Cửu Hoàng Thúc dẫn văn võ bá quan ra ngoài cổng thành nghênh đón.
Lúc này nếu như xuất hiện loạn tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/611927/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.