Phượng Khương Trần đứng lên, mặc dù không biết người đến là ai, lúc này lại dám đến Phượng phủ thì tuyệt đối không hề đơn giản.
“Đừng sợ, bây giờ ngươi không phải là tiện dân, cũng không phải lưu dân, bây giờ… Ừm, ngươi là biểu đệ tốt của ta, đúng rồi, ngươi tên là gì?”
“Ta họ Chu, tiểu thư có thể gọi ta là Chu Hằng” Thiếu niên do dự một chút rồi nói ra một cái tên.
Biết đây là tên giả, Phượng Khương Trần cũng không truy hỏi: “Chu Hằng, nhớ lấy, bắt đầu từ bây giờ ngươi chính là biểu đệ của Phượng Khương Trần ta, về sau gọi là tỷ tỷ”
Dứt lời, xoay người nhìn về phía người vừa đến.
Chỉ thấy một công tử mặc cẩm y, toàn thân tản ra ánh sáng nhu hòa, đạp lên nắng chiều chậm rãi đi tới.
“Tô công tử?” Phượng Khương Trần chớp chớp mắt nhìn một cái.
Hào quang của Tô công tử thực sự là rất mạnh, đoán chừng là vì ở nhà xác đệ đệ đã xảy ra chuyện nên tâm tình mới không tốt.
Bây giờ vị Tô công tử này đã quét sạch hết những ủ dột và phiền muộn xảy ra ban ngày, nhất cử nhất động đều tràn đầy sự tao nhã và hoa lệ của một quý công tử, tia sáng kia đâm vào khiến người ta không mở nổi mắt.
“Phượng tiểu thư, rất xin lỗi, Vân Thanh đã tự ý đi vào hậu trạch” Tô Vân Thanh áy náy gật đầu một cái.
Trên thực tế thì thật không thể trách hắn.
Phượng phủ lớn như vậy, nhưng ngay cả một nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/611908/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.