Luôn bị mẹ vợ Tằng Hiểu Vân mảng là bốc phét sao trong lòng Đỗ Kỷ lại không hề có khúc mắc được?
Tuy nhiên, sau cùng Đỗ Kỷ cũng hiểu được tính cách của mẹ vợ.
Bà ấy tham tiền, thích sự phù phiếm, nóng nảy sẽ chửi bới người khác.
Những tật xấu đó người bình thường đều có nhưng ở mức. độ khác nhau mà thôi.
Chỉ cần Đỗ Kỷ thỉnh thoảng đưa cho mẹ vợ một chút ngon ngọt, thái độ của mẹ vợ đối với Đỗ Kỷ nhất định sẽ nhanh chóng cải thiện.
“Đừng lo lảng, anh thực sự không bao giờ ghét mẹ em đâu."
"Vậy anh đi ngủ sớm đi, tôi về phòng."
Dương Nhạc xoay người muốn rời đi lại bị Đỗ Kỷ năm lấy tay.
Đỗ Kỷ ôm cô, hôn lên môi cô một cái.
Sắc mặt Dương Nhạc đỏ bừng, hoảng loạn đẩy Đỗ Kỷ ra: “Anh làm cái gì vậy? Đừng lộn xộn."
"Sao em lại hoảng hốt? Khi còn nhỏ có phải anh chưa từng hôn lên môi em đâu."
Đỗ Kỷ nói năng không kiêng nể gì, nở nụ cười trêu chọc.
"Lúc còn nhỏ chỉ là trò đùa thôi. Bây giờ chúng ta đều đã lớn rồi, không được làm loạn nữa” Dương Nhạc tức giận nói.
"Chúng ta đổi chủ đề đi. Vừa rồi anh nghe nói mẹ em ghen tị với việc người khác mua biệt thự. Em có ghen tị không?"
"Nói không ghen tị thì là nói dối. Ai mà không muốn sống trong biệt thự lớn chứ."
"Được rồi, bây giờ chúng ta mua biệt thự đi. Dù sao bây: giờ anh cũng có tiền rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vo-song/3438623/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.