“Cha, Đỗ Kỷ không đi uống rượu thì con cũng không đi.”
Vừa nghe Dương Nhạc nói vậy cả Dương Chí Kiên, Tằng Hiểu Vân và Trần Phong đều sửng sốt.
Đỗ Kỷ lại rất vui mừng.
Vợ mình quả nhiên là rất quan tâm đến mình, sẵn sàng cùng mình đồng cam cộng khổ, cùng nhau tiến lùi.
Trần Phong có chút khó chịu nói: 'Dương Nhạc, tôi thật lòng muốn giúp đỡ gia đình cô. Cô lại nhất định đòi đồng cam cộng khổ với tên nghèo kiết xác này. Rốt cuộc thì anh ta có ưu điểm gì mà khiến cô tận tâm với anh ta như vậy?"
Dương Nhạc nghiêm túc nói: "Đỗ Kỷ là hôn phu của tôi, tôi không thể cùng người khác cô lập anh ấy được."
Trần Phong tức giận mặt xanh mét, tức giận nói: "Được rồi, tôi không giúp các người nữa. Bệnh viện nhà họ Dương của các người ngay cả việc ký hợp đồng với tập đoàn Thiên Hào cũng đừng nghĩ tới."
Nói xong, Trần Phong quay đầu rời đi. Tằng Hiểu Vân vẫn muốn đuổi theo cầu xin Trần Phong.
Nhưng Trần Phong bước đi nhanh đến mức Tằng Hiểu Vân không thể theo kịp.
Trở về nhà, Tằng Hiểu Vân chỉ vào mũi Đỗ Kỷ mắng: "Cậu đúng là đồ sao chổi! Vốn dĩ Trần Phong đã đồng ý giúp đỡ, để Tập đoàn Thiên Hào ký hợp đồng với bệnh viện nhà họ Dương của chúng ta. Nhưng cậu lại khiến Trần Phong tức giận! Ngoại trừ làm liên luy đến nhà họ Dương chúng tôi ra thì cái gì cậu cũng không biết!”
Đỗ Kỷ bình tĩnh nói: “Mẹ vợ, mẹ quá coi trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vo-song/3438599/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.