"Anh nghĩ mình là ai?"
Đỗ Kỷ tức giận mắng người mặc vest: “Anh không có tư cách gì xen vào chuyện giữa Dương Nhạc và tôi!”
Người đàn ông mặc vest không giận còn cười nói với Dương Nhạc: "Em hãy nói cho cậu ta biết tôi là ai."
"Lưu Tử Hào, đừng quấy rầy tôi nữa, tôi không thích anh!" Giọng điệu của Dương Nhạc trở nên lạnh lùng.
Người đàn ông mặc vest tên Lưu Tử Hào gật đầu, tức giận nói: “Không thích tôi cũng không sao nhưng tại sao lại thích thằng nhãi này? Nhìn bộ quần áo tồi tàn của cậu ta, chắc chắn cậu ta không có nhà, không có xe. Trong nhà cũng không có mỏ quặng. Cậu ta nuôi nổi em sao?"
"Tôi sẽ nuôi anh ấy!"
Chỉ mấy chữ đó của Dương Nhạc đã khiến Lưu Tử Hào chết lặng tại chỗ.
Sửng sốt mấy giây, Lưu Tử Hào quay đầu hỏi Đỗ Kỷ: “Nghe cô ấy nói như vậy, cậu cảm thấy thế nào?”
"Vợ sắp cưới của tôi thật hiền huệ."
Lời nói của Đỗ Kỷ như một cái gai, đâm sâu vào trái tim Lưu Tử Hào.
Lưu Tử Hào thấp giọng tức giận chế giễu: "Đỗ Kỷ, tôi nhớ kỹ cậu, cậu đúng là không cần mặt mũi. Một người đàn ông trưởng thành lại để cho phụ nữ nuôi. Cậu còn là đàn ông không?"
"Ha ha, anh dụ dỗ vị hôn thê của tôi mà còn mặt mũi để mắng tôi ư? Nếu không im miệng, tôi sẽ đánh anh." Giọng điệu Đỗ Kỷ càng lạnh lùng hơn.
Cuộc cãi vã thu hút người qua đường gần đó. Họ chỉ chỏ vào ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vo-song/3438584/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.