Ngày hôm sau, trong giờ nghỉ trưa, Đỗ Kỷ theo Dương Nhạc đến nhà họ Dương ăn tối.
Nhà họ Dương sống ở tiểu khu cộng đồng Thúy Đình, cách Bệnh viện cộng đồng Thúy Đình nơi Đỗ Kỷ làm việc không xa.
"Cha, mẹ."
Vừa vào cửa, Đỗ Kỷ đã chủ động chào Dương Chí Kiên và Tằng Hiểu Vân.
Dương Chí Kiên và Tằng Hiểu Vân vừa ngạc nhiên lại khó chịu.
Thằng nhóc thối, cậu và con gái chúng tôi còn chưa kết hôn, chúng tôi cũng không phải cha mẹ cậu.
"Khụ khụ, cậu muốn gọi tôi là cha nhưng vẫn chưa phải lúc đâu." Dương Chí Kiên nói.
“Chú, dì.” Đỗ Kỷ lập tức đổi lời.
"Được rồi, mọi người ngồi nói chuyện đi. Tôi vào bếp nấu ăn."
Dương Chí Kiên để lại lời này rồi đi vào bếp.
Dương Nhạc ngồi trên ghế sô pha cạnh Tằng Hiểu Vân.
Đỗ Kỷ ngồi xuống đối diện bọn họ.
Ba người im lặng hai phút, bầu không khí có chút ngượng ngùng.
Đột nhiên, Dương Nhạc tức giận nhỏ giọng nói: "Anh định ngồi yên đấy không làm gì sao? Đi giúp cha tôi đi!"
Đỗ Kỷ sửng sốt, sau đó đứng dậy đi vào phòng bếp giúp ông Dương.
Sau khi Đỗ Kỷ rời đi, Tằng Hiểu Vân đặt tay lên vai Dương Nhạc, nhỏ giọng nói: "Con gái, xem ra cậu ta rất nghe lời con. Con làm rất đúng, đừng quá tốt với Đỗ Kỷ. Thỉnh thoảng con phải gõ cậu ta vài cái."
Đỗ Kỷ là một tu luyện giả, thính giác và thị lực của anh vượt xa người thường.
Anh nghe thấy lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vo-song/3438582/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.