Không phải Mạc Phàm muốn dùng huyết mạch Hồng Liên trao đổi Tiểu Tuyết sao, nghĩ đơn giản quá rồi.
Mạc Phàm dám hủy huyết mạch và mắt, anh ta chỉ có thể khiến Mạc Phàm hối hận vì đã làm thế.
Mạc Phàm nheo mắt, trong đôi mắt vốn là sắc bén, lập tức sắc bén hơn nhiều.
- Ta cũng nói với ngươi hai chuyện, thứ nhất, Tiểu Tuyết, ta sống hay chết, bất luận thế nào ngươi đều không chiếm được.
Người như Long Ngạo Thiên, cũng muốn nhuộm bẩn Tiểu Tuyết, nghĩ đơn giản quá rồi.
Cho dù hắn bại bởi Long Ngạo Thiên, hắn cũng có biện pháp khiến Long Ngạo Thiên không dám động vào Tiểu Tuyết, còn ngoan ngoãn giao Tiểu Tuyết ra.
- Thứ hai, thần đạo của ngươi chỉ có thể đến 99 mét, đã đến đỉnh rồi, bởi vì ngươi sắp chết, người nào dám báo thù cho ngươi, người đó cũng phải chết.
- Vậy sao, vậy ta xem ngươi có bản lĩnh này không.
Long Ngạo Thiên cười nham hiểm, chân khẽ di chuyển, lôi đài chấn động, trực tiếp đến bên cạnh Mạc Phàm, tốc độ như ánh sáng, nhanh vô cùng.
Anh ta không có động tác gì vượt tưởng tượng, trên nắm tay chỉ xuất hiện từng vòng dao động mạnh, lập tức đánh về phía Mạc Phàm.
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, không tránh né, năm ngón tay hắn nắm chặt, kinh văn tương tự Lam Dương sử dụng lưu chuyển trên nắm tay hắn, một quyền nghênh đón tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3745867/chuong-1777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.