Trong mắt Mạc Phàm lóe lên sắc bén, cũng không sốt ruột, chân hắn giẫm lên không khí, bước từng bước lên lôi đài.
- Những y tiên như các ngươi, chỉ biết bày ra bộ dạng ghê tởm, thực ra là vô dụng nhất, đi nhiều bước như vậy, không muốn đứng cùng một lôi đài với ta à?
Long Ngạo Quang lạnh lùng nói.
Mạc Phàm làm như không nghe thấy, dời mắt nhìn hư ảnh đệ tử Đạo Môn ở giữa lôi đài.
- Đạo Thiên sư huynh, có phải có thể bắt đầu được rồi không.
Đệ tử Đạo Môn này không phải ai khác, đúng là sư phụ của Trương Thiên Bảo, Trương Đạo Thiên chồng của Bất Diễm sư tỷ.
- Có thể rồi.
Trương Đạo Thiên liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, gật đầu, hư ảnh biến mất theo.
Mạc Phàm không sốt ruột, mà đi tới chỗ Lam Dương bị nổ.
Hắn cứa qua ngón tay, sau đó vẽ phù lục vào lòng bàn tay, phù lục sáng lên, không ít hạt màu đỏ và máu xám bay từ tứ phía tới, tụ tập vào trong lòng bàn tay hắn.
Tuy Lam Dương sư huynh bị nổ hủy, nhưng có những thứ bất diệt này lưu lại ngưng tụ cơ thể và thần hồn, hiệu quả hơn sử dụng những phương pháp khác một chút.
Chỉ trong phút chốc, một viên cầu cỡ quả đấm ngưng tụ trong tay hắn.
Long Ngạo Quang nhíu mày, lập tức nở nụ cười khinh thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3744856/chuong-1768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.