Chân hạ xuống, thiên băng trên đất được Lam Dương bố trí tan vỡ.
Cả người Long Ngạo Thiên như quỷ mị, cũng đến bên cạnh Lam Dương.
- Thiên băng hẳn là nứt ra như vậy.
Một chưởng của Long Ngạo Thiên đánh về phía Lam Dương.
Rõ ràng chỉ là một chưởng.
“Bùm!” một tiếng vang thật to, bên trong lôi đài, ánh sáng mặt trời bùng nổ ra, giống như một viên tiểu thái dương nứt ra, bùng nổ nắng hè chói chang bao phủ cả lôi đài, bao phủ cả Long Ngạo Thiên và Lam Dương ở bên trong.
Nắng hè chói chang một lát, lúc này mới giống như nước biển hạ trở về trong cơ thể Long Ngạo Thiên.
Long Ngạo Thiên bình yên vô sự đứng ở chỗ Lam Dương, Lam Dương đã tới bên cạnh lôi đài, trước ngực có một dấu tay lõm vào, không biết gãy bao nhiêu cái xương, máu tươi không ngừng chảy từ miệng anh ta ra.
Long Ngạo Thiên nhìn lướt qua Lam Dương, nhướn mày.- Xương cốt cứng phết nhờ, nhưng không có tác dụng gì, thực lực của ngươi quá yếu.
- Vậy sao, lúc trước không được, vậy đổi thàanh nh bây giờ.
Vẻ mặt Lam Dương lãnh khốc, nói.
Anh ta không để ý vết thương ở ngực, hai tay nắm chặt, hỏa diễm một vàng một đen xuất hiện trên nắm tay anh ta.
Đồng thời, cự long một vàng một đen xuất hiện, mỗi một con đều dài trăm mét, đôi mắt như đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3744854/chuong-1766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.