Long Tại Uyên nhìn thấy Thái Cực Bát Quái này, khóe miệng hơi nhếch lên.
- Vô Trần đạo trưởng, ngươi tới đúng lúc thật, ngươi mà không tới, ta sẽ bị người của Thần Nông Tông giết ở Đạo Môn các ngươi rồi.
Thái Cực Bát Quái này là tiên khí Thái Cực Ấn của Đạo Môn, đều ở trong tay các thế hệ chưởng môn của Đạo Môn, dựa vào Thái Cực Ấn, Vô Trần đứng vị trí thứ 33 trên Tiên Bảng, còn cao hơn Vô Cực đạo nhân ba số.
Vô Trần đạo nhân tới đây, ông ta an toàn rồi.
Vẻ mặt Vô Địch khó chịu, mắng một tiếng.
- Muộn không tới, lại cứ tới lúc này, Vô Trần, lão già ngươi đúng là rất xấu.
Long Tại Uyên nhận ra người này, tất nhiên là ông cũng vậy.
Lúc Long Tại Uyên ra tay với Mạc Phàm và Vọng Cơ nhà mình Vô Trần không tới, lại tới lúc này.
Thêm chút thời gian nữa, cho dù không giết chết Long Tại Uyên cũng không khác mấy.
- Vô Địch, không phải ba người muốn giết ta sao, tới đây, tiếp tục ra tay đi, ba cao thủ của Thần Nông Tông đều không giết được ta, môn phái y tiên chỉ là môn phái y tiên mà thôi, khà khà.
Long Tại Uyên cười vang nói.
- Được người khác cứu như chó chết, còn cười đắc ý như vậy, phục ngươi rồi.
Vô Địch bĩu môi, khẽ quát, bóng dáng lão giả mặc huyền y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3743104/chuong-1755.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.