Bên ngoài khu vực màu vàng, sắc mặt Nam Cung Thanh và Trương Thiên Bảo thay đổi.
Đại đạo, tuy hình dạng, màu sắc, đường vân khác nhau, nhưng thông thường đều thể hiện qua hình thức đường.
Đại đạo của Long Tại Uyên, vậy mà biến thành một vùng đạo vực, còn biểu lộ ra ở Kim Đan kỳ, như vậy đáng sợ rồi.
Tuy Tần Kiệt không biết đây là gì, nhưng vẻ mặt cũng rất nghiêm trọng.
Tuy anh ta không ở trong khu vực màu vàng, nhưng vẫn cảm nhận được khu vực này khiến người ta có cảm giác vô lực.
Chỉ riêng khu vực này, chỉ sợ Mạc Phàm và Vọng Cơ nguy hiểm rồi.
Bên trong khu vực màu vàng, sương mù màu trắng quanh Vọng Cơ bị nghiền nát, trở lại trong cơ thể anh ta.
Trên người Mạc Phàm xuất hiện một vùng y đạo văn, nhưng chỉ ở bên ngoài hắn, không thể phóng ra ngoài cơ thể.
- Ngạo Thiên, đi thôi, thử tên tiểu tử này trước, ra tay chừa chút đúng mực, đừng quá tàn nhẫn, trái lại phế bỏ không có vấn đề gì, tránh để không công đạo được với Thần Nông Tông.
Long Tại Uyên liếc mắt nhìn Mạc Phàm và Vọng Cơ một cái, cười khẽ nói.
Mạc Phàm thì khỏi phải nói, sẽ phải chết.
Trái lại Vọng Cơ, còn trẻ tuổi đã có thiên phú tốt như vậy, thật sự khiến người ta giật mình.
May mà Vọng Cơ không đứng bên phía Vô Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3742719/chuong-1752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.