- Có thể thì có thể, nhưng nếu ngươi chết, tất nhiên huyết mạch của ngươi là của ta, ngươi lấy thứ thuộc về ta ra đánh cược, ngươi cảm thấy ta đồng ý sao?
Long Ngạo Thiên cười lạnh lùng nói.
Trên Đại Bỉ, một khi đánh chết đối phương, thì có thể cướp đồ của đối phương.
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt bưng chén trà lên, khẽ nhấp một ngụm, lúc này mới ngẩng đầu.
- Chuyện này cần ngươi có thực lực mạnh hơn ta nhiều, nhưng rõ ràng là ngươi không có, cho dù ngươi có thể giết chết ta, ngươi cảm thấy ta sẽ cho ngươi thực hiện được, lấy đồ trên người ta sao?
- Đương nhiên ngươi hoàn toàn có thể tự tin mình có thực lực này, nhưng vậy ngươi phải mạo hiểm, nhỡ đâu ngươi không có, ngươi sẽ không chiếm được thứ gì.
Mạc Phàm cười khẽ, nói tiếp.
Long Ngạo Thiên nhíu mày, đôi mắt khẽ đảo.
- Ngươi muốn gì?
- Nếu ta giết ngươi, ngươi biết ta có gì ở Ngạo Nhật Sơn Tông, Ngạo Nhật Sơn Tông ngươi phải trả cô ấy cho ta.
Trong mắt Mạc Phàm hiện lên sắc bén, nói.
- Ngươi nói Tiểu Tuyết cô nương sao?
Long Ngạo Thiên cười lạnh lùng, nói.
- Ngươi dám không?
Mạc Phàm không trả lời, hỏi ngược lại.
Đổi thành kiếp trước, Long Ngạo Thiên bắt Tiểu Tuyết, hắn ra Triệu Tập Lệnh, sẽ đưa tới hơn mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3741603/chuong-1748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.