🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mạc Phàm nhướn mày, đến bên cạnh Tần Kiệt với Nam Cung Thanh.  

             Tần Kiệt nhìn thấy Mạc Phàm, vốn là sửng sốt, trong mắt lập tức hiện lên vẻ không tin được.  

             - Sư phụ, con, sao con lại ở đây, người…  

             Anh ta vừa tới Tu Chân giới, liền tiến thẳng tới Thần Nông Tông, trên đường đi gặp một đám người vây quanh một người trung niên và mấy đứa bé.  

             Người trung niên không ngăn được bao lâu, đã bị đám người này giết chết.  

             Anh ta thấy mấy đứa bé kia đáng thương, liền ra tay giúp đỡ.  

             Ai biết còn chưa đưa mấy đứa bé kia đi được bao xa, đã bị Bắc Ly Thu Nguyệt ngăn lại.  

             Đám Võ Bá không phải đối thủ của anh ta, nhưng Bắc Ly Thu Nguyệt rất lợi hại.  

             Chỉ cần một kiếm, đã đánh anh ta trọng thương.  

             Đám Bắc Ly Thu Nguyệt không giết anh ta, còn để đám trẻ kia chạy, nhưng bắt anh ta làm nô.  

             Anh ta tới nơi này tìm Mạc Phàm, tất nhiên không đồng ý.  

             Bắc Ly Thu Nguyệt hành hạ anh ta một phen, dẫn anh ta tới nơi này, hạ chú trên người anh ta nữa.  

             Anh ta vốn tưởng rằng cứ vậy xong rồi, ai biết vừa tỉnh ngủ, vậy mà gặp được Mạc Phàm.  

             - Đúng lúc ta đến Thường Thanh Thiên mua nô bộc với một vị sư huynh, cảm ứng được sự tồn tại của con, liền mang con ra.  

             Mạc Phàm xác nhận trạng thái cơ thể của Tần Kiệt, nói.  

             - Vậy vị cô nương kia không làm khó người chứ?  

             Tần Kiệt ngạc nhiên nói.  

             Anh ta bị Bắc Ly Thu Nguyệt mang tới, cho nên cũng có chút hiểu biết về Bắc Ly Thu Nguyệt, cô gái này không chỉ có thực lực cao siêu, còn có bối cảnh thâm hậu, rất không dễ chọc.  

             Chỉ riêng thực lực này, cho dù là Mạc Phàm cũng chưa chắc đối phó được.  

             - Bắc Ly cô nương đúng không, cô ta còn chưa có bản lĩnh đó, chuyện của con ta đã báo thù cho con rồi, bọn họ bị thương hơn con gấp trăm lần, bao gồm cả Bắc Ly Thu Nguyệt trong đó.  

             Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường.  

             Thực lực của Tần Kiệt đề thăng một chút, nhưng Tần Kiệt không thể tưởng tượng được trong một năm thực lực của hắn đề thăng bao nhiêu.  

             Ngoài ra vết thương trên người Tần Kiệt cũng không quá nặng, nếu không hắn sẽ không để đám Bắc Ly Thu Nguyệt còn sống rời đi.  

             - Đa tạ sư phụ.  

             Lúc này Tần Kiệt mới yên tâm, nói.  

             - Sao đột nhiên con lại tới đây, Mạc gia xảy ra vấn đề gì à?  

             Mạc Phàm hỏi.  

             Lúc hắn tới, tuy Truyền Tống Trận xảy ra chút vấn đề, nhưng thông qua một số phương thức vẫn có thể phán đoán hắn bình yên vô sự.  

             Nếu Mạc gia không xảy ra vấn đề gì, Tần Kiệt sẽ không mạo hiểm tới Tu Chân giới.  

             Tần Kiệt không phải đệ tử của tông môn ẩn thế trên Địa Cầu, những đệ tử của tông môn ẩn thế tới Tu Chân giới, nếu có thiên phú tốt một chút, đều có thể trở thành đệ tử ngoại môn của môn phái ở Tu Chân giới, cho dù không thể trở thành đệ tử ngoại môn, cũng được đưa đến Quân Đình, trở thành người của Quân Đình.  

             Người không có chỗ dựa như Mạc Phàm, từ Hạ giới tới Tu Chân giới, tuyệt đối là một lần mạo hiểm.  

             - Không phải Mạc gia xảy ra chuyện, là cả Hoa Hạ gặp chuyện không may rồi.  

             Sắc mặt Tần Kiệt khó coi, nói.  

             - Người nào, thiên sứ, ác ma, hay là thần linh viễn cổ?  

             Mạc Phàm nhíu mày hỏi.  

             Trước khi hắn tới cố ý xem xét Địa Cầu, truyền thừa trên Đại Cầu phần lớn là những thứ này.  

             Tuy có dấu vết truyền thừa khác, nhưng đều là ngàn năm trước, phần lớn là từng tồn tại, nhưng bị thiên sứ, ác ma và thần linh viễn cổ tiêu diệt.  

             Hơn nữa hắn đoạt được phần lớn đồ cũng là những thế lực này.- Không phải, là địa ngục?  

             Trong mắt Tần Kiệt lóe lên sợ hãi, nói.  

             - Địa ngục sao?  

             Mạc Phàm nheo mắt, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu.  

             Địa ngục ở trên Địa Cầu, trên cơ bản là nơi Lục Đạo Luân Hồi.  

             Hơn nữa nơi này không ở Địa Cầu, chỉ là Địa Cầu có cửa thông tới mà thôi.  

             Tồn tại của Lục Đạo Luân Hồi có thể lội ngược đến sau khi thái cổ khai thiên tích địa không lâu, tồn tại lâu hơn Tu Chân giới nhiều, trật tự và quy tắc cũng cường đại hơn một chút.  

             Lục Đạo Luân Hồi xuất hiện ở Địa Cầu, khả năng này không cao lắm.  

             Nếu xảy ra mà nói, hẳn là rất nhiều đại môn phái ở Tu Chân giới sẽ đuổi đi.  

             Nếu không phải Lục Đạo Luân Hồi, vậy địa ngục kia là gì?  

             - Tiểu Kiệt, con nói rõ hơn một chút nữa đi.  

             Mạc Phàm nói.  

             Tần Kiệt gật đầu, giải thích những chuyện liên quan tới địa ngục.  

             Mạc Phàm rời khỏi Địa Cầu không lâu, trên không Hoa Hạ xuất hiện không ít khe hở màu đỏ.  

             Trong những khe hở này, không ngừng xuất hiện một số sinh vật diện mạo vô cùng kỳ lạ, thực lực không mạnh, chỉ có cảnh giới Tiên Thiên, số lượng cũng không nhiều.  

             Bọn họ dễ dàng giải quyết được, nhưng không có biện pháp phong ấn những khe hở đó.  

             Nhưng chưa tới một tháng, một đại môn màu đỏ xuất hiện ở chỗ khe hở dày đặc, những sinh vật diện mạo kỳ lạ bắt đầu trở nên cường đại hơn.  

             Ngũ lão đến Mạc gia bọn họ, muốn hủy diệt hoặc phong ấn cánh cửa kia.  

             Nhưng không chỉ không thành công, còn khiến cánh cửa này mở ra, một số sinh vật cường đại chui từ trong ra, thực lực tiến thẳng tới Nguyên Anh.  

             Mới đầu bọn họ còn ngăn cản, dù sao ngũ lão và Mạc gia có tu sĩ Nguyên Anh, còn có vũ khí tiên tiến.  

             Nhưng chưa tới một tháng, cánh cửa màu trắng thứ hai mở ra.  

             Trong cánh cửa này không còn sinh vật diện mạo kỳ lạ, mà là nhân vật từng tồn tại trên Địa Cầu, những nhân vật này đều là ác ma trong thần thoại ở Địa Cầu.  

             Những nhân vật này vừa xuất hiện, cộng thêm những sinh vật cường đại, bọn họ không chống đỡ được.  

             Bởi vì hai cánh cửa đều xuất hiện trên không Hoa Hạ, ngũ lão chỉ có thể bảo người ta tạm rút lui.  

             - Hai cánh cửa này ở nơi nào?  

             Mạc Phàm cau mày hỏi.  

             Hắn không biết những sinh vật đột nhiên xuất hiện là gì, nhưng vô duyên vô cớ xuất hiện một cánh cửa như vậy rất không bình thường.  

             - Một cánh cửa ở Phong Thiên Chi Địa, một cánh cửa ở Giang Nam.  

             Tần Kiệt liếc mắt nhìn Mạc Phàm với vẻ lo lắng, nói.  

             - Hửm?  

             Sắc mặt Mạc Phàm khó coi, trong mắt lóe lên sắc bén.  

             Hai cánh cửa này xuất hiện ở Hoa Hạ đã rất không bình thường, vậy mà được đặt hết ở Phong Thiên Chi Địa và Giang Nam.  

             Hai nơi này, đều là chỗ người Mạc gia ở.  

             - Cho nên nói những người khác rút lui, là người ở hai nơi đó đúng không?  

             Mạc Phàm trầm giọng hỏi.  


  Lần đầu tiên là Giang Nam, lần thứ hai là gần Phong Thiên Chi Địa.  

             - Tiểu Kiệt, con nói cho ta biết, cha mẹ ta và đám Tiểu Vũ thế nào?  

             Mạc Phàm hỏi.  

             - Phần lớn mọi người không sao, mọi người phong bế Phong Thiên Chi Địa, bọn họ luôn tìm kiếm, nhưng không tìm được, bên Giang Nam không dễ như vậy, bọn họ chiếm phủ đệ của Mạc gia mới xây ở Giang Nam, một số người Mạc gia thành nô lệ của bọn họ, con xông vào mấy lần, không thể cứu ra được hết, một lần cuối cùng, trong cánh cửa có một người càng mạnh hơn đi ra, mấy bọn con đều không phải đối thủ, 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.