🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sơn động không dài lắm, Mạc Phàm và Lam Dương chỉ đi trăm mét, liền tới bên cạnh một cái ao cỡ ba bốn bể bơi.  

             Chẳng qua trong ao không phải là nước, mà là chất lỏng như nham thạch nóng chảy, bọt khí không ngừng tỏa ra, rời khỏi Võ Đạo Trì cũng không văn tung tóe, trái lại rời khỏi ao khẽ phiêu về phía trước.  

             Đến đỉnh chóp, lúc này mới bị thạch nhũ sắc bén ở đỉnh sơn động đâm phá, hình chiếu võ đạo chân thật xuất hiện theo.  

             Mạc Phàm nhìn Võ Đạo Trì này, nhướn mày.  

             Thần Nông Tông có Y Thần Các, nơi này ở ngay Vô Cực Phong, trong tay sư phụ hắn, bên trong là y đạo của các thế hệ y tiên ngưng tụ mà thành, đệ tử kiệt xuất về y đạo của Thần Nông Tông có thể vào bên trong lĩnh ngộ càng nhiều y đạo hơn.  

             Kiếp trước hắn không đến Võ Đạo Trì, nhưng có tới Y Thần Các.  

             Bên trong không khác Võ Đạo Trì mấy, nhưng rộng hơn nhiều, khí tức y đạo cũng nồng đậm hơn nơi này nhiều.  

             - Lam Dương sư huynh, đây là thần hồn của ta, nếu có vấn đề có thể tìm ta thông qua thứ này.  

             Mạc Phàm điểm lên mi tâm, một đạo hỏa diễm màu lam xuất hiện trên đầu ngón tay của hắn, hóa thành một hạt châu màu lam.  

             Hắn đưa hạt châu này cho Lam Dương.  

             Lát nữa hắn phong bế cửu thức, toàn bộ bên ngoài đều không cảm ứng được, Lam Dương muốn tìm hắn, chỉ có thể liên hệ thông qua thần hồn.  

             - Mạc sư đệ tin tưởng ta như vậy sao?  

             Lam Dương nhíu mày, hỏi.  

             Tu sĩ kiêng kị nhất là giao thần hồn của mình cho những người khác, bởi vì thông qua thần thức có thể làm rất nhiều chuyện bất lợi với tu sĩ.  

             Anh ta hoàn toàn có thể giao thần thức của Mạc Phàm cho Vô Tàng sư bá, Vô Tàng sư bá sẽ giết chết Mạc Phàm thần không biết quỷ không hay.  

             Mạc Phàm khiến em trai anh ta bị trọng thương, còn bị trục xuất khỏi sư môn, anh ta coi như có thù oán với Mạc Phàm.  

             - Nếu Lam Dương sư huynh muốn gây bất lợi cho ta, vậy thì tùy ngươi, nhưng ta tin tưởng, Lam Dương sư huynh không phải loại người như vậy.  

             Mạc Phàm cười khinh thường nói.  

             Nếu hắn nhớ không nhầm, Lam Dương bất luận là nhân phẩm hay tính cách đều không tệ, cuối cùng cưới một sư tỷ ở Vô Hỏa Phong làm vợ, có thể nói là thần tiên quyến lữ.  

             Hắn muốn giúp Lam Dương đạt được nhiều võ đạo ở trong này hơn, nếu Lam Dương lấy oán trả ơn, coi như hắn nhìn nhầm người đi?  

             Hắn đưa thần hồn cho Lam Dương, vận chuyển Diễn Thiên Thần Quyết, đi về phía Võ Đạo Trì nhìn như nhiệt độ kinh người.  

             Lam Dương không nói gì thêm, đi theo vào Võ Đạo Trì.  

             Mạc Phàm tiến vào Võ Đạo Trì, cơ thể lập tức một phân thành hai, âm thanh “tí tách” vang lên theo.  

             Hắn không phong bế cửu thức, chỉ dùng Diễn Thiên Thần Quyết chống đỡ hấp dẫn của võ đạo, lông mày lập tức nhíu lại.  

             Đây rõ ràng là võ đạo chi lưu, hắn vừa tiến vào, phần chân của thoát thai chi thể như bị nham thạch nóng chảy thiêu đốt, trong chớp mắt da thịt biến mất toàn bộ, chỉ còn lại xương cốt.  

             Bản thể của hắn khá hơn một chút, nhưng có cảm giác như bị muôn vàn quả đấm thật nhỏ đấm vào bên trong, vô cùng khó chịu.  

             Đây chỉ là mới bắt đầu, hắn từng ở Y Thần Các rồi, cho nên biết rất rõ.  

             Y đạo trong Y Thần Các khác với võ đạo, võ đạo là rèn luyện, y đạo là không ngừng ôn dưỡng cơ thể.  

             Hắn ở bên trong lâu như vậy, đạo đối với mức độ rèn luyện của hắn cũng càng mạnh.  

             Trừ chuyện đó ra, Võ Đạo Trì là hướng về chỗ sâu, loại lực lượng này càng đáng sợ.  

             Bản thể của hắn hơi thích ứng, liền đi sâu vào trong Võ Đạo Trì.  

             Bản thể của hắn chiếm được rất nhiều rèn luyện ở đây, ở chỗ này đợi lực lượng võ đạo biến cường, không bằng đi thẳng chỗ võ đạo càng mạnh.  

             Hắn đi về trước chưa được mười bước, chất lỏng như nham thạch nóng chảy bao phủ hơn nửa cơ thể hắn, lúc này hắn mới dừng lại.  

             Lúc này, cơ thể hắn như thoát thai chi thể, toàn bộ da thịt huyết nhục mơ hồ, lộ ra xương trắng bên trong.  

             Hắn hít vào một hơi khí lạnh, chịu đựng đau đớn tê tâm liệt phế, hắn vẫn không nhúc nhích đứng ở nơi đó, vận chuyển tạo hóa chi lực, Tạo Hóa Bất Diệt Ấn lập tức sáng lên.  

             Bình thường Tạo Hóa Bất Diệt Ấn lần nào cũng được, nhưng ở trong Võ Đạo Trì, hiệu quả giảm đi không ít.  

             Hắn vận chuyển một phút, chỉ che khuất xương trắng lộ ở bên ngoài, làn da vẫn không thể mọc ra.  

             Mạc Phàm cũng không sốt ruột, hắn bị quyền ý của Lam Dương thương tổn, cũng không dễ dàng khôi phục như vậy, càng không nói tới võ đạo ở đây.  

             Hắn để mặc võ đạo rèn luyện cơ thể từng chút, hắn còn vận chuyển Tạo Hóa Bất Diệt Ấn chậm rãi chữa trị cơ thể. Tuy thoát thai chi thể yếu hơn một chút, nhưng thoát thai chi thể ở rìa Võ Đạo Trì, trái lại tốt hơn bản thể một chút, dưới tác dụng của Tạo Hóa Bất Diệt Ấn, tốc độ thoát thai chi thể khôi phục nhanh hơn bản thể không ít, gần như vượt qua rèn luyện võ đạo chi lực.  

             Mỗi lần rèn luyện, bản thể của hắn và thoát thai chi thể mạnh hơn trước không ít.  

             Theo cơ thể được võ đạo rèn luyện, hình chiếu võ đạo cũng đi theo tiến vào cơ thể hắn, bắt đầu ảnh hưởng tới tâm thần hắn.  

             Mạc Phàm vốn không động, tuy Diễn Thiên Thần Quyết của hắn không sánh bằng Vô Phong, Vô Địch sư thúc, nhưng không kém.  

             Một khi cơ thể hắn chữa trị vượt qua phá hoại của Võ Đạo Trì, hắn sẽ tiến về trước một chút, tiếp tục rèn luyện sâu thêm một tầng.  

             Mười ngày trôi qua, thoát thai chi thể của Mạc Phàm đi về trước ba mét, bản thể của hắn đã đi xa mười mét.  

             Tuy Lam Dương đã đến năm mét, đi xa hơn thoát thai chi thể của hắn, nhưng Diễn Thiên Thần Quyết của anh ta có dấu hiệu không áp chế nổi.  

             Anh ta lấy Cửu Thức Thạch ra, vừa định ăn vào.  

             Bản thể của Mạc Phàm và thoát thai chi thể lấy mấy cây châm ra, không thèm nhìn Lam Dương, ném một cái.  

             Những cây châm này đâm vào mỗi huyệt vị trên đầu Lam Dương, trong đôi mắt Lam Dương lập tức tỉnh táo vài phần.  

             - Đừng sốt ruột, phải thích ứng tốt nhất, đừng đặt lực chú ý vào những chuyện khác, tập trung chú ý vận chuyển Diễn Thiên Thần Quyết là được.  

             Bản thể của Mạc Phàm nói khẽ.  

             Lam Dương liếc mắt nhìn Mạc Phàm đầy cảm kích, lực chú ý tập trung vào Diễn Thiên Thần Quyết, không quan tâm mình kiên trì được bao lâu, có thể đi được bao xa, toàn bộ tâm trí đều đặt lên trên vận chuyển Diễn Thiên Thần Quyết.  

             Hai người đi thẳng về phía trước, mỗi khi Lam Dương không kiên trì nổi, Mạc Phàm đều đổi một loại châm pháp.  

             Bản thể của hắn không có vấn đề lớn, nhưng năm ngày sau thoát thai chi thể không kiên trì nổi, cũng được thi triển châm thuật.  

             Lại mười ngày sau, thoát thai chi thể của Mạc Phàm lần lượt dùng chín loại châm pháp, cuối cùng không chịu nổi, ăn một khối Cửu Thức Thạch.  

             Hai ngày sau, Lam Dương cũng ăn Cửu Thức Thạch.  


             - Bản thể của tiểu tử kia vô ái đối với quyền đạo, có thể kiên trì tới bây giờ rất bình thường, Tiểu Dương cũng coi như không tệ, huynh có thể yên tâm, có tên tiểu tử kia giúp đỡ, thằng bé sẽ như ta ở bên trong bốn tháng, cho dù không được cũng không chênh nhiều mấy.  

             Vô Địch nói.  

             - Rốt cuộc tiểu tử kia là ai?  

             Vô Ngần tò mò hỏi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.