Đám Liễu Mị Nhi vui sướng, sắc mặt Vô Địch thì âm trầm vặn ra nước.
Thị nữ trong lòng ông cảm nhận được dị thường, vội vàng quỳ một bên.
Sắc mặt Lương Nguyệt Hoa và Mạnh Vô Kỳ cùng thay đổi, vội vàng chạy đến lối vào lôi đài.
- Mạc Phàm, ngươi không sao chứ?
Lương Nguyệt Hoa ân cần hỏi han.
Trên lôi đài, Mạc Phàm nheo mắt lại, đôi mắt lạnh lẽo hiếm thấy, gần như là lợi kiếm hàn băng trong vết nứt vạn năm.
- Ta không sao.
Lúc này Lương Nguyệt Hoa và Mạnh Vô Kỳ mới thở phào nhẹ nhõm, Mạc Phàm vẫn nói chuyện được, nói lên cơ thể không bị hủy đi.
Ý niệm của hắn vừa động, kiếm ý ngưng tụ thành trường kiếm biến mất.
Ngón cái của hắn cứa qua ngón trỏ, máu tươi lập tức chảy ra.
Ngón tay hắn khẽ búng, máu tươi hóa thành huyết châu bay vào trong ngực Lam Dương.
Trái tim Lam Dương bị cắt thành bảy mảnh, nhưng có thể chữa trị, sẽ không chết, nhưng nhất định phải đúng lúc, nếu không sẽ ảnh hưởng tới võ đạo sau này của Lam Dương.
Bên trong máu của hắn có tạo hóa chi lực nồng đậm, là thứ tốt nhất chữa trị trái tim của Lam Dương.
Huyết châu vừa tiến vào trong cơ thể Lam Dương, vết thương ở ngực của Lam Dương không khôi phục, nhưng vết thương trên trái tim nhanh chóng được chữa trị, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3736091/chuong-1699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.