Dưới lôi đài, Liễu Mị Nhi thấy Mạc Phàm không địch lại, khóe miệng hơi nhếch lên.
Cô ta còn tưởng Mạc Phàm có bản lĩnh thế nào, muốn khiêu chiến Lam Dương và Lam Phi cùng lúc, kết quả chỉ có như vậy.
Cứ tiếp tục như thế, Mạc Phàm sẽ bị Lam Phi và Lam Dương phế hoàn toàn.
Đám nam tử họ Phùng cũng có biểu cảm tương tự Liễu Mị Nhi, mừng thầm trong lòng.
Lương Nguyệt Hoa và Mạnh Vô Kỳ nhíu chặt mày, giống như kiến bò trên chảo nóng.
Lương Nguyệt Hoa từ Hạ giới tới, võ đạo không bằng Lam Phi, nhưng cao hơn đám Liễu Mị Nhi không ít, phần lớn có thể nhìn ra được.
Võ kỹ của Mạc Phàm tính là vô song, nhưng so với hai anh em Lam Phi thì kém hơn một chút.
Sư thừa của hai người là Vô Địch sư thúc tổ, có lẽ là chân truyền của Vô Địch sư thúc tổ, không ít võ kỹ cấp bậc vô song có thể đối phó được.
Hiện giờ Mạc Phàm còn tốt, bị phế là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Nhất là có Lam Phi ở đây, Mạc Phàm càng khó xuống đài được.
- Làm sao bây giờ, Lương trưởng lão, nhanh nghĩ biện pháp cứu công tử nhà ta đi.
Mạnh Vô Kỳ nói với Lương Nguyệt Hoa.
Lương Nguyệt Hoa nghĩ một lát, cúi đầu với Vô Địch.
- Vô Địch sư thúc tổ, rõ ràng là Mạc Phàm không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3736089/chuong-1697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.