Lam Phi thân là đệ tử của Vô Địch sư thúc, thậm chí tuyệt kỹ của Vô Địch sư thúc đều không thể thi triển được, đúng là không biết phải nói gì.
Chỉ là nghĩ một lát, hắn thoải mái hơn.
Vô Thần Vô Phật Vô Địch Đạo là sau khi Vô Địch sư thúc tới Đại Thừa lĩnh ngộ được, là một loại cảnh giới Vô Đích Đại Tự, quả thật không thể dễ dàng lĩnh ngộ.
Vô Địch sư thúc muốn dạy, không phải ai cũng có thể học được.
Trái lại Lam Dương có khả năng lĩnh ngộ một chút, chắc chắn Lam Phi không thể đến bước đó, nếu không đã sử dụng rồi.
- Ngươi đã không có, vậy ta có.
Tay trái của hắn vươn về phía nhà giam, năm ngón tay nắm chặt, nhà giam màu vàng nhanh chóng thu nhỏ trên tay hắn.
- Thiên Hành Sách, mãi mãi vô thường.
Chữ “đổi” vừa nói ra khỏi miệng, Mạc Phàm lững thững bước tới.
Một bước này trực tiếp vượt qua khoảng cách giữa hai người, khẽ đánh một quyền về phía Lam Phi.
Sắc mặt Lam Phi thay đổi, lông mày anh ta nhíu lại, không lùi bước, trên nắm tay lóe lên Ma Văn.
- Thiên băng địa hãm không người sống sót.
Một quyền vô cùng chói mắt, nghênh đón Mạc Phàm.
Hai quyền chạm nhau, từng vòng ánh sáng tán ra xung quanh, bỗng nhiên mặt đất nứt ra khe hở nhỏ.
Nhưng không đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3735439/chuong-1688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.