🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Tiểu tử, có chuyện gì mau nói, nhìn ta làm gì.  

             Tiên khí Khổn Thần bị Mạc Phàm nhìn chăm chú, nhíu mày lạnh lùng nói.  

             - Gần đây Mạnh sư huynh có rảnh không, trên người ta có 18 đạo lôi kiếp cần cùng độ, đạt tới thực lực Nguyên Anh đỉnh phong chân chính, muốn để sư huynh hộ đạo cho ta.  

             Mạc Phàm hơi nhếch miệng, không quanh co lòng vòng, nói thẳng.  

             - 18 đạo lôi kiếp, hộ đạo?  

             Tiên khí Khổn Thần nhíu mày, sắc bén trong mắt lại tăng lên nhiều.  

             Tất nhiên là bà ta biết hộ đạo, bà ta từng hộ đạo giúp đồ đệ của Mạnh Bất Đồng rồi.  

             Người hộ đạo là người có thể giúp đánh tan lôi kiếp vào lúc quan trọng, cứu người độ kiếp thất bại.  

             Ngoài ra, người hộ đạo cũng giúp dọn sạch những nhân tố ở xung quanh làm ảnh hưởng tới độ kiếp, ví dụ như Thiên Ma hoặc nhân tố khác có ý đồ ảnh hưởng tới độ kiếp.  

             Mạc Phàm tìm Mạnh Bất Đồng hộ đạo, đây không phải là hộ đạo, mà tìm người giúp đối phó Bạch Hổ.  

             Còn là 18 đạo lôi kiếp, Mạc Phàm đây là muốn mượn tay Mạnh Bất Đồng nhất phi trùng thiên.  

             Sắc mặt Mạnh Bất Đồng hơi đổi, nhưng lập tức khôi phục như thường.  

             Lúc này, đúng là không có ai thích hợp hộ đạo cho Mạc Phàm hơn ông ta.  

             Một là không thể thất bại, hai là cho ông ta một cái tát, mà cái tát này vốn là ông ta chuẩn bị cho Mạc Phàm.  

             Nói thẳng ra là, cái tát của ông ta không đánh trúng Mạc Phàm, trái lại còn đánh trúng mình.  

             Hơn nữa, là ông ta cam tâm tình nguyện tát mình.  

             - Ngươi không thấy ông ta đang luyện đan à, không có thời gian, ngươi vẫn nên tìm người khác đi.  

             Tiên khí Khổn Thần không đợi Mạnh Bất Đồng mở miệng, chen miệng nói.  

             Để Mạnh Bất Đồng hộ đạo cho Mạc Phàm, Mạc Phàm nghĩ đơn giản quá rồi.  

             - Vậy sao, vậy ta không quấy rầy nữa, ta chỉ có thể liên lạc với Vô Phong sư thúc rồi.  

             Mạc Phàm giống như đoán được sẽ là như vậy, nói.  

             Mạnh Bất Đồng sẽ không từ chối, nhưng tiên khí Khổn Thần thì khác.  

             Tiên khí Khổn Thần nhìn như tiên khí của Mạnh Bất Đồng sư huynh, quan hệ hơn xa vừa vặn như vậy.  

             - Gần đây Vô Phong sư thúc còn có chuyện khác, không cần làm phiền sư thúc, sư đệ độ 18 lôi kiếp một lần không phải việc nhỏ, hơn nữa Thần Nông Tông chúng ta vẫn trông cậy vào sư đệ lấy thứ tự ở Đại Bỉ tông môn, chuyện này do ta làm là được rồi, sư đệ chuẩn bị khi nào bắt đầu độ kiếp, ta sẽ tự mình tới chỗ đó hộ đạo cho sư đệ.  

             Mạnh Bất Đồng thản nhiên nói.  

             Ông ta bảo Mạc Phàm mở Vô Duyến Châu, Mạc Phàm không do dự đồng ý luôn.  

             Mạc Phàm mở miệng bảo ông ta giúp hộ đạo, tuy ông ta đối đầu với Mạc Phàm, nhưng không thể từ chối.  

             - Mạnh Bất Đồng, ngươi!  

             Tiên khí Khổn Thần nhíu chặt mày, nghiến răng nói.  

             Bà ta đã từ chối giúp Mạnh Bất Đồng, Mạnh Bất Đồng lại tự mình rơi vào họng súng.  

             - Đây là ngọc phù truyền tống của ta, lúc Mạc sư đệ độ kiếp có thể phá vỡ ngọc phù này, ta sẽ lập tức qua đó, Mạc sư đệ còn việc gì không?  

             Mạnh Bất Đồng làm như không nghe thấy lời Khổn Thần nói, lấy một ngọc phù ra ném vào trong màn hình, hỏi.  

             - Vậy đa tạ Mạnh sư huynh.  

             Ở bên kia màn hình, Mạc Phàm hơi cúi người, nho nhã lễ độ nói.  

             Mạnh Bất Đồng đáp, bàn tay vung lên, màn hình biến mất.  

             Bên trong cung điện.  

             - Ta từ chối giúp ngươi, vì sao ngươi còn đồng ý giúp tiểu tử này?  

             Hai tay của Khổn Thần vỗ lên trên ngọc án trước người, đồ phía trên ngọc án lập tức hóa thành hư ảo.  

             Mạc Phàm muốn tìm Vô Phong thì đi tìm là được, hiện giờ Vô Phong không ở Thần Nông Tông, không biết lúc nào mới có thể trở về.  

             Nhân lúc này, Bạch Hổ đã loại bỏ Mạc Phàm.  

             Cho dù Vô Cực đạo nhân quái gở cũng không trách được tới đầu bọn họ, hiện giờ Mạnh Bất Đồng không chỉ đồng ý Mạc Phàm, còn cho Mạc Phàm ngọc phù truyền tống, bọn họ đã tự tay phá hủy ván cờ mà mình bày ra rồi.  

             - Nói với Bạch Hổ, dừng lại đi, chuyện ở Vạn Yêu Quật đã kết thúc.  

             Mạnh Bất Đồng cũng không tức giận, lạnh nhạt nói.  

             Mạc Phàm mở miệng, ông ta nhất định phải đi hộ đạo cho Mạc Phàm, nếu không Mạc Phàm xảy ra vấn đề, trách nhiệm vẫn là do ông ta.  

             Ông ta vừa ra tay, sau này ở Vạn Yêu Quật không có yêu tộc dám ra tay với Mạc Phàm.  

             - Đó là ngươi cảm thấy vậy, không phải tiểu tử kia muốn độ lôi kiếp sao, cậu ta độ thì tốt rồi, ta sẽ không để cậu ta độ kiếp đơn giản như thế, cho dù có ngươi hộ đạo cũng không được, còn nữa, ngươi phải nhớ kỹ, cậu ta là kẻ địch của ngươi.  

             Tiên khí Khổn Thần hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.  

             Đã xác định được Mạc Phàm là chướng ngại vật của Mạnh Bất Đồng, hễ có cơ hội, bà ta đều không bỏ qua, sẽ không nhân từ nương tay như Mạnh Bất Đồng.  

             Bên cạnh Hư Không Chi Lô, Mạnh Bất Đồng nhíu mày, lắc đầu tiếp tục luyện chế đan dược.  

             Lúc tiên khí Khổn Thần biến mất, trên một ngọn núi ở Cực Tây Chi Địa, yêu khí thuộc tính phong nồng đậm tỏa từ mỗi tảng đá ra.  

             Những yêu khí này vừa xuất hiện liền xoay tròn quanh ngọc sơn, dần dần khiến cả ngọc sơn được cự đại toàn phong tiếp thiên liên địa vờn quanh, cho dù ở xa cũng có thể nhìn thấy.  

             Bất chợt.  

             Giữa ngọc sơn, một nam tử giữa trán là chữ “Vương”, trên cơ thể trần trụi họa phù văn đồ đằng, gió xoáy vĩ đại cũng dừng lại theo.  

             Nam tử nhíu mày, lấy ba ngọc phù màu sắc khác nhau ra bóp nát.  

             Làm xong những chuyện này, ông ta nhìn thoáng qua một hướng, đứng dậy rời khỏi ngọc sơn, đi về phía đó.  

             Nam tử này rời khỏi Cực Tây Chi Địa không lâu, Cực Đông Chi Địa, Cực Nam Chi Địa, Cực Bắc Chi Địa của Vạn Yêu Quật, một nam hai nữ đi ra.  

             Vạn Yêu Quật vốn đang yên bình, theo bốn yêu tộc này xuất hiện lập tức sôi trào hừng hực.  

             …  

             Bên trongđịa cung của Hàn Ly.  

             Mạc Phàm lấy ngọc phù Mạnh Bất Đồng cho, cùng với phần còn lại của Vô Duyến Châu cất đi.  

             - Mạnh Bất Đồng đồng ý rồi à?  

             Hàn Ly lo lắng hỏi.  

             - Ta mở Vô Duyến Châu giúp ông ta, ông ta không có lý do từ chối.  

             Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

             - Nếu ông ta có thể chuyên tâm hộ đạo giúp ngươi, vậy quả thật ngươi an toàn rồi.  

             Hàn Ly hơi thở phào nhẹ nhõm, nói.  

             Cao thủ Đại Thừa ra tay, nhất là người như Mạnh Bất Đồng, chỉ sợ cả Vạn Yêu Quật không có ai dám làm gì Mạc Phàm.  

             - Cũng không đơn giản như vậy.  

             Mạc Phàm cười nhạt một tiếng, lắc đầu.  

             Mạnh Bất Đồng sư huynh ở đây, trừ phi ngũ yêu vương, Bạch Hổ của Cực Tây Chi Địa muốn chết, nếu không sẽ không dám làm càn.  

             Nhưng trong quá trình độ kiếp có quá nhiều chuyện xấu, với hiểu biết của hắn về tiên khí Khổn Thần, tiên khí Khổn Thần sẽ không để hắn qua cửa dễ dàng.  

             Mạc Phàm không giải thích, lạnh nhạt nói.  

             Nếu hắn không đi gặp sứ giả của Ngũ Yêu Sơn và Cực Tây Chi Địa, Hàn Ly và Ma Ngưu cũng phải gặp tao ương theo.  

             - Vậy ngươi cẩn thận một chút.  

             Hàn Ly do dự một lát, nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.