Vô Thiên luôn gây khó dễ cho Ma Ngưu, nếu Ma Ngưu đi theo hắn, tất nhiên là hắn phải lấy lại mặt mũi cho Ma Ngưu.
Ma Ngưu nghe thấy lời Mạc Phàm nói, vẻ mặt lập tức ngây ngốc, ánh mắt nhìn Mạc Phàm thay đổi hơn nhiều.
- Chuyện này?
Vô Sương do dự một lát, nhìn về phía Vô Thiên.
- Không thành vấn đề, bọn ta chơi với ngươi, nếu bọn ta thua, Vô Thiên ta sẽ quỳ ở đây ba ngày mới đi ra, nhưng nếu ngươi thua, để con trâu chết tiệt kia quỳ ở đây mười ngày, ngươi dám không, Ma Ngưu.
Vô Thiên nói với vẻ khinh thường.
Chỉ cần Vô Sương nguyện ý, tất nhiên là ông ta không thành vấn đề.
- Ngươi thấy thế nào?
Mạc Phàm nhìn thoáng qua Ma Ngưu, xác nhận.
Hắn không phải là Ma Ngưu, nên không thể đưa ra quyết định thay Ma Ngưu được.
Ma Ngưu chớp mắt, cái miệng há to, lộ ra tươi cười vô lại.
- Đại nhân nói thế nào, thì là thế đó đi.
Rõ ràng là Mạc Phàm đang bảo vệ ông ta, đây là cơ hội để ông ta ngẩng đầu, tất nhiên không thể từ bỏ.
- Được, cứ như vậy đi, Trớ Chú Chi Môn, ra đây.
Mạc Phàm cao giọng nói.
Đánh cược với những người khác, không cần thứ gì đảm bảo, nhưng với hai yêu vương này thì khác.
Những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3731861/chuong-1653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.