Mạc Phàm nhìn báu vật xung quanh, không quay đầu lại, không chỉ không có một chút lo lắng, trái lại hơi nhếch miệng lên lộ ra nụ cười.
- Ngươi tên là Trương Thiên Bảo đúng không?
Trong bảo vật mai phục hắn, phía trước có hơn mười kiện, trong đó kém nhất cũng là pháp bảo cực phẩm, tương đương với bán linh khí, tốt nhất là một kiện phi đao bán tiên khí, còn lại đều là linh khí.
Đây chỉ là trước mặt hắn, sau lưng hắn còn hai kiện bán tiên khí.
Nếu không tính ngọc kiếm Vô Phong trên người hắn, ngay cả hắn cũng không bằng người mai phục hắn.
Người này lấy được nhiều cơ duyên như vậy, còn luôn miệng nói hắn đoạt mất cơ duyên, chỉ có thể là Trương Thiên Bảo người kiếp trước may mắn đạt được Huyền Thiên Băng Giáp và Huyền Thiên Cửu Băng Kiếm.
- Sao ngươi biết tên của ta?
Trương Thiên Bảo mặc đạo bào nhướn mày, trong mắt lộ vẻ nghi ngờ, đánh giá Mạc Phàm.
Anh ta không biết Mạc Phàm, Mạc Phàm cũng không thèm nhìn anh ta, chỉ nghe giọng thôi đã nhận ra anh ta, đây là tình huống gì thế.
- Chuyện này không quan trọng, quan trọng ngươi là Trương Thiên Bảo được rồi.
Mạc Phàm cười nhạt nói, trong lòng là mừng thầm.
Hắn tiến vào tiểu bí cảnh kia không lâu, cùng lắm là một phút, Trương Thiên Bảo lại bố trí trận pháp và báu vật ở đây, nói lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3730925/chuong-1647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.