- Chẳng lẽ không đúng, tiểu tử nhân loại Nguyên Anh kỳ?
Vô Sương cười nhạt, hỏi ngược lại.
Hai bọn họ đều là Hợp Đạo kỳ, đám Mạc Phàm tu vi cao nhất là Hàn Ly, cũng không phải đối thủ của bọn họ, chẳng lẽ còn có chuyện gì ngoài ý muốn.
- Các ngươi nghĩ mình cao quá rồi, cũng nghĩ bọn ta quá đơn giản rồi.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng nói.
- Tiểu tử, ta giết ngươi trước, xem rốt cuộc các ngươi không đơn giản cỡ nào.
Trường đao trong tay Vô Thiên đảo qua, âm thanh long ngâm lập tức vang lên, một đạo nguyệt nhận vẽ ra dấu vết trong không khí, chém về phía cổ Mạc Phàm.
Không đợi nguyệt nhận đến trước người Mạc Phàm, một tay của Vô Sương nắm lấy nguyệt nhận, bóp nát nguyệt nhận.
- Đừng có gấp, một tiểu tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cần gì tức giận như vậy?
Vô Sương nhíu mày hỏi.
Hàn Ly coi trọng Mạc Phàm, nếu không sao có thể mang theo Mạc Phàm tới, hơn nữa Mạc Phàm cũng là người cuối cùng tiến vào nơi này, càng có thể thấy được quan hệ giữa Hàn Ly và Mạc Phàm.
Bà ta còn chưa thấy được điểm đặc biệt của Mạc Phàm, sao có thể giết Mạc Phàm như vậy?
Hơn nữa, không phải Mạc Phàm nói hắn không đơn giản sao, bà ta rất muốn nhìn xem Mạc Phàm không đơn giản chỗ nào.
Vô Thiên nhíu mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3730406/chuong-1640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.