- Chuyện này…
Chu Thanh Vân chậm rãi quay đầu, trong đôi mắt nhìn Mạc Phàm tràn đầy không thể tin.
Lúc trước ông ta cảm thấy kỳ lạ vì sao một người còn chưa vào Thần Nông Tông như Mạc Phàm, vậy mà biết nhiều về Thần Nông Tông như vậy.
Hơn nữa không chỉ gọi thẳng tên cha ông ta, còn vô cùng tự tin có thể đi vào Thần Nông Tông.
Nếu Mạc Phàm là con cố nhân của Vô Phong chân nhân, bối phận sẽ như cha ông ta, biết những chuyện này không có gì kỳ lạ.
- Dạ, là ý của mình con.
Chu Thanh Vân nghĩ một lát, nhỏ giọng nói.
Bất luận là giọng điệu hay vẻ mặt, đều khác hoàn toàn trước đây.
- Chu Bất Vi sủng con nhiều năm thật.
Vô Phong lạnh nhạt nói.
Chu Thanh Vân nói như vậy, đồng nghĩa với việc nắm toàn bộ trách nhiệm về mình, chuyện này không liên quan gì tới Chu Bất Vi.Vô Phong khẽ búng tay, một đạo hồng quang bay ra, rơi lên cánh tay Chu Thanh Vân.
Hồng quang biến mất vào trên tay cụt của Chu Thanh Vân, cánh tay ông ta nhanh chóng dài ra, không vỡ ra giống như lần trước.
- Đa tạ sư thúc tổ chữa thương thay con.
- Nếu những chuyện này là ý của mình con, vậy con về Thần Nông Tông đến động sám hối một năm đi.
Vẻ mặt Vô Phong lãnh khốc, nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3720759/chuong-1585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.