- Đến đây.
Mạnh Vô Kỳ nhíu mày, kêu lên.
- Nghĩ kỹ chưa?
Mạc Phàm liếc mắt nhìn Mạnh Vô Kỳ một cái, hỏi.
Mạnh Vô Kỳ nhìn ngọc giản, do dự một lát rồi quyết tâm.
- Cuộc đời này của Vô Kỳ không phụ thương thiên, không phụ công tử.
Tuy anh ta cầm dược điển Mạc Phàm cho, nhưng nếu thực lực không đủ, quả thật chỉ có thể như lời Mạc Phàm nói, giúp Mạc Phàm giữ nhà hộ viện, Mạc Phàm phải bảo hộ bất cứ lúc nào.
Nói xong, anh ta cứa qua lòng bàn tay mình, quả đấm anh ta nắm chặt, một giọt máu rơi vào trong ngọc giản.
Huyết dịch rơi lên trên, trực tiếp dung nhập vào bên trong ngọc giản.
Trên ngọc giản nở rộ hào quang, chậm rãi bay về phía lòng bàn tay anh ta.
Hào quang thu lại, ngọc giản biến mất vào trong lòng bàn tay anh ta.
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, ngồi trên ghế giữa cung điện, bàn tay hắn vung lên, trận pháp phòng hộ đấu cung mở ra.
Nếu Lý Thu Minh tìm tới cửa, hắn thật sự muốn xem Lý Thu Minh này có bản lĩnh gì, và muốn tới đây làm gì.
Chỉ trong phút chốc, một thanh niên 25, 26 tuổi đi tới.
Người thanh niên này mặc quần áo màu xanh, cơ thể còn cao hơn Mạc Phàm một chút, làn da cũng trắng nõn hơn.
Mái tóc dài được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3716217/chuong-1539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.