Chương trước
Chương sau
Chung Bất Phàm vừa nói những lời này, sắc mặt không ít người khó coi.  

             Có Chung Bất Phàm làm bối cảnh cho Mạc Phàm, phần lớn là đủ rồi.  

             Ngoài ra Mạc Phàm có thể sửa Cửu Hoa Đan của Chung Bất Phàm, khả năng đạt được cơ hội này sẽ cao hơn bọn họ nhiều.  

             Tự nhiên có thêm một đối thủ cạnh tranh như vậy, không ai có thể cao hứng.  

             - Sở dĩ Thượng Quan gia chúng ta đề ra yêu cầu này, cũng là vì để người tiếp nhận nhiệm vụ có thể lấy được Vạn Thọ Đan một cách bình yên, nếu không sẽ có người nghĩ là Thượng Quan gia chúng ta lừa gạt, nếu Chung lão tiên sinh cần Vạn Thọ Đan thì không có vấn đề gì, vị Ngô công tử này không cần rời đi.  

             Nữ tử áo trắng lạnh lùng nói.  

             - Vậy được rồi.  

             Chung Bất Phàm gật đầu hài lòng, ánh mắt lại nhìn về phía Mạc Phàm.  

             - Tiểu tử, ngươi còn chuyện khác cần lão nhân giúp hay không?  

             Chỉ chống lưng giúp Mạc Phàm mà thôi, còn không đủ trả ơn Mạc Phàm sửa phương thuốc giúp ông ta.  

             Phải biết rằng nếu đan dược này luyện thành, Chung gia tương đương có thêm một Luyện Đan Sư cấp Hợp Đạo.  

             - Không còn.  

             Mạc Phàm lắc đầu nói.  

             Hắn sửa phương thuốc giúp Chung Bất Phàm, vốn không nghĩ nhiều, chỉ tránh để sau này Chung Bất Phàm lại gây phiền phức cho hắn.  

             Chung Bất Phàm làm hậu thuẫn cho hắn được rồi, những chuyện khác không cần Chung Bất Phàm giúp.  

             - Đừng sốt ruột, đây là lệnh bài của lão nhân, có chuyện gì ngươi cứ việc tới tìm ta, còn nữa, nghe nói cháu gái ta đánh cược thua ngươi, dựa theo đánh cược, hiện giờ cháu gái ta là người hầu của ngươi, ngươi có thể sử dụng con bé tùy ý.  

             Chung Bất Phàm lấy một lệnh bài ra, đưa cho Mạc Phàm nói.  

             - Con làm người hầu cho cậu ta, còn mặc cậu ta sử dụng, gia gia, con không nghe lầm đấy chứ?  

             Chung Tử Kỳ khóc không ra nước mắt nói.  

             Lúc này cô rất hoài nghi có phải mình được nhặt về hay không.  

             - Người Chung gia chúng ta nguyện ý chịu thua, cứ vậy đi, ta đi về luyện đan trước, con đi theo Ngô công tử, ta mà biết con không làm theo lời ta nói, con đừng nghĩ có trái cây ngon để ăn.  

             Chung Bất Phàm đưa lệnh bài cho Mạc Phàm, xoay người rời khỏi Thiên Cơ Các.  

             ắ ề ể ắ“A!” Chung Tử Kỳ giẫm chân, trong đôi mắt nhìn Mạc Phàm đều là oán hận, ước gì có thể đi lên cắn Mạc Phàm vài cái.  

             Cô tới nhận Mạc Phàm làm người hầu không thành, trái lại thành người hầu của Mạc Phàm.  

             Còn bị ông nội cô ném mạnh cho Mạc Phàm làm người hầu.  

             Mạc Phàm lắc đầu cười, cất lệnh bài.  

             Lão giả Chung Bất Phàm này vẫn có dáng vẻ hồi trước, không đáng tin.  

             …  

             Chung Bất Phàm rời đi, mọi người cũng quay về vị trí ban đầu.  

             Sắc mặt Kim Quang chân nhân xanh mét, không rên một tiếng ngồi xuống ghế của mình.  

             Vừa rồi Chung Bất Phàm không ra tay tàn nhẫn, nếu không chắc chắn ông ta không đứng nổi.  

             Nhưng trong đôi mắt ông ta nhìn Mạc Phàm chẳng những không có sợ hãi, trái lại càng phẫn nộ hơn.  

             - Nếu bối cảnh của mọi người không thành có vấn đề, chúng ta tiếp tục.  

             Nữ tử áo trắng thấy mọi người ngồi xuống, quay lại vấn đề chính.  

             - Lần này mời mọi người tới, là muốn lựa chọn ra một vị luyện chế một lò đan dược giúp Thượng Quan gia chúng tôi, cụ thể là gì chúng tôi khó mà nói, nhưng mọi người yên tâm, nếu đã đến bước này, Thượng Quan gia chúng tôi sẽ không bạc đãi mọi người, qua lựa chọn hay không, đều có thể lấy được một phần tiểu lễ vật mà Thượng Quan gia chúng tôi đã chuẩn bị.  

             Nữ tử áo trắng liếc mắt ra hiệu với thị nữ bên cạnh.  

             Những thị nữ này mỗi người bưng một cái hộp tinh xảo, đi tới trước người đám Mạc Phàm.  

             Trong mỗi chiếc hộp chứa một viên yêu châu to bằng nắm tay.  

             - Đây là Huyền Vũ Châu vạn năm sao?  

             Một Luyện Đan Sư nhìn thấy hạt châu trong hộp, hít vào một hơi khí lạnh nói.  

             Nội đan của Huyền Vũ là yêu đan của Huyền Vũ, là đan dược chính vô cùng quý hiếm để luyện chế Vạn Thọ Đan, rất trân quý.  

             Huyền Vũ Châu này là mặt trên mai rùa Huyền Vũ, tạo ra yêu châu.  

             Tuy không bằng yêu đan của Huyền Vũ, nhưng cũng là nguyên liệu luyện đan cực phẩm khó gặp, một viên như vậy có giá trị rất xa xỉ.  

             Thượng Quan gia lấy Vạn Thọ Đan ra, chắc chắn Huyền Vũ Châu này là yêu châu của Huyền Vũ vạn năm bị Thượng Quan gia liệp sát.  

             - Thượng Quan gia đúng là hào phóng.  

             Có người tán thưởng.  

             Tuy nữ tử này chưa từng lộ mặt, cũng không nói tên thật ra, nhưng họ Thượng Quan lại lấy Vạn Thọ Đan ra, ở gần Thanh Thành không có, nhưng ở đối diện Thanh Thành, bên kia Thần Nông Tông, có một thế gia ngự thú họ Thượng Quan rất nổi tiếng.  

             Thượng Quan gia này rất am hiểu bồi dưỡng, phục tùng yêu thú, không ít yêu thú của môn phái, thế gia, thậm chí là Quân Đình đều mua từ Thượng Quan gia.  

             Quân Đình là nhóm thế lực thế nào, vậy mà mua linh thú từ Thượng Quan gia, đủ để thấy thế lực Thượng Quan gia lớn thế nào.  

             Đương nhiên nếu thế lực không lón, đã không lấy ra được Vạn Thọ Đan và nhiều Huyền Vũ Châu như vậy.  

             Trái lại Mạc Phàm không có quá nhiều kỳ lạ, lúc nữ tử này xuất hiện, hắn đã biết người phụ nữ này là người của Thượng Quan gia, còn biết cô là ai.  

             - Không sai, trong hộp đúng là Huyền Vũ Châu vạn năm, mời các vị nhận cho.  

             Nữ tử áo trắng bình tĩnh nói.  

             Những lời này vừa vang lên, những thị nữ này cúi người đưa Huyền Vũ Châu cho đám Mạc Phàm.  

             Đám Mạc Phàm cũng không khách sáo, cất Huyền Vũ Châu đi.  

             Có thể lấy được Vạn Thọ Đan hay không thì không biết, nhưng Huyền Vũ Châu vạn năm cũng đáng để bọn họ đợi ở đây lâu như vậy.  

             - Thượng Quan tiểu thư, lão phu có một vấn đề, không biết có nên hỏi hay không.  

             Nhận lấy đồ xong, Tống Nhạc Thiên hỏi tiếp.  

             - Mời Tống tiên sinh nói.  

             - Xin thứ cho ta nói thẳng, Thượng Quan gia có thể lấy ra thứ như Vạn Thọ Đan, vốn nên có yêu cầu lớn hơn, nhưng Thượng Quan gia chỉ mời đan sư cao cấp và đan tôn, cho dù là đan tôn cũng không luyện được Vạn Thọ Đan, càng không nói tới thứ trên Vạn Thọ Đan, mong tiểu thư nói rõ việc này trước.  

             Tống Nhạc Thiên nói.  

             Nếu đan tôn cũng không luyện chế được, tìm đan tôn và cao cấp tới làm, phần lớn không phải chuyện đơn giản.  

             Nữ tử áo trắng giống như đã sớm đoán được, khóe miệng dưới khăn che mặt hơi nhếch lên.  

             - Kế tiếp ta muốn nói tới chuyện này, sở dĩ chúng tôi tìm đan tôn và Luyện Đan Sư cao cấp là vì thứ chúng tôi cần mọi người luyện chế được luyện chế trong thời gian ngắn, còn không thể có tu vi rất cao, cũng không thể quá thấp, rất cao sẽ khiến yêu thú chú ý, quá thấp cũng không có biện pháp tới nơi chỉ định, như vậy chư vị hài lòng chưa?  

             - Các ngươi muốn sinh luyện đúng không?  

             Mạc Phàm hỏi tiếp.  


             Theo ý cô, người thích hợp nhất là Tống Nhạc Thiên.  

             Trình độ luyện đan của Mạc Phàm thì dư dả, nhưng thực lực quá thấp.  

             - Tiểu tử, có nghe thấy không, có một số việc không phải Chung lão ra mặt là được, ngươi đừng miễn cưỡng.  

             Kim Quang chân nhân ở bên cạnh cười nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.